n Ly lúc này đã đi tới trước cửa phòng Hồng Y và những người nhà họ Diệp khác. Diệp Vân đang ngồi ở đầu giường, cô bé thấy n Ly bước vào thì vội hỏi: “Chị n Ly, chị Khuynh Thành thế nào rồi ạ?”
“Cô ấy ổn rồi, em đừng lo lắng quá!” n Ly xoa đầu Diệp Vân mỉm cười nói. Cô bé này tính cách không khác Khuynh Thành là mấy, còn nhỏ mà đã rất cứng cỏi.
“Vân nhi, Khuynh Thành đã không có việc gì rồi, em mở mắt ra đi!”
“Không! Em đã hứa với chị Khuynh Thành rồi, chừng nào chị ấy không nói thì em sẽ không mở mắt!”
“Vân nhi, lúc đó do tình thế cấp bách nên Khuynh Thành mới nói vậy thôi!”
“Không! Vân nhi đã hứa rồi, Vân nhi sẽ chờ chị Khuynh Thành!”
n Ly hết cách, cô bé này mai này lớn lên nhất định cũng sẽ giống như Khuynh Thành chị gái nó, nhất định sẽ không bao giờ từ bỏ mục tiêu của mình.
“Vân nhi...”
Hồng Y đột ngột đưa tay kéo góc áo n Ly, khuôn mặt nhợt nhạt cố nở nụ cười nói: “n Ly cứ kệ nó. Tôi đã nói nó bao nhiêu lần rồi mà nó cũng có nghe đâu!”
Vân nhi tự động lùi sang một bên như thể không nghe thấy mọi người đang nói về mình vậy, bộ dáng của cô bé lúc này thật sự khác xa những đứa trẻ lên năm khác.
“Mẹ cháu muốn bình phục hoàn toàn thì có lẽ phải mất thời gian vài năm nữa!” n Ly nhìn Diệp Vân nói.
“Mất nhiều thời gian như vậy ạ?” Diệp Vân nghĩ một chút rồi lại nói: “Chị n Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nu-khuynh-thanh/1471714/quyen-2-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.