Đông đế dẫn theo Hư Trúc đã có mặt ở đại điện từ sớm, ông ta nhìn thấy Khuynh Thành tới thì lập tức nở nụ cười tươi như hoa nhưng nụ cười không duy trì được bao lâu đã biến mất không để lại dấu vết khi ông ta nhìn thấy nhóm Hoa Mãn Nguyệt, Lưu Hương Nguyệt Nhi rồi n Ly, Trọng Lâu, Tịch Vân cùng với Hồng Loan, Kim Bằng xuất hiện đầy đủ. Sao có thể như vậy được chứ?
Hư Trúc đã cải trang cũng đơ mặt đứng đó nhìn chằm chằm vào Khuynh Thành. Chẳng lẽ lần này lại bị cô ta phát hiện nữa sao?
Nhóm người Khuynh Thành bình thản ngồi trong đại điện chờ nhóm của Long tộc cùng với ma giới nhưng là thời gian càng lúc càng qua nhanh mà bóng dáng một người cũng không thấy đâu.
Khuynh Thành bước ra ngoài vươn cai, ngáp một cái nói: “Sao thế nhỉ? Chẳng lẽ bọn họ ngủ say đến vậy? Nếu không đến thì chúng ta không cần đợi nữa!”
Đông đế chờ nãy giờ chính là chờ câu nói này của Khuynh Thành. Ông ta lập tức lên tiếng nói: “Người của Long tộc cùng với ma giới chẳng coi Đông đế ta đây là gì sao? Nếu họ đã coi thường chúng ta như vậy thì chúng ta cũng không cần nể nang gì nữa! Đi! Chúng ta xuất phát!”
Đông đế vừa đứng dậy định đi thì Ma tôn Hắc Diệm nhếch miệng rất quái không nói câu nào đi vào tiếp đó là đại điện hạ Long Dương đem theo Ba im lặng bước vào. Ánh mắt tất cả ngập ngụa sát khí.
Ma tôn Hắc Diệm vô cùng bức xức, gã trợ thủ đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nu-khuynh-thanh/1471701/quyen-2-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.