“Bẩm báo! Thị vệ trong núi vừa thông tin về là đã phát hiện tung tích Kim Xán.”
Đôi mắt đang nhắm chặt của Kim Diệm Ưng đột ngột mở lớn hỏi: “Có biết bọn họ giờ đang ở đâu không?”
“Có vẻ như đã trốn vào thạch động ở sườn núi phía tây. Chủ nhân xem chúng ta có cần...”
“Tộc Kim Bằng vô cớ bị thảm sát, người khác có thể giậu đổ bìm leo chứ Kim Diệm Ưng ta đây quyết lo bao giờ làm chuyện thiếu đạo đức như vậy! Yêu hoàng thì đã là cái thá gì chứ? Thành chủ ta đây cũng có thua kém gì hắn?” Kim Diệm Ưng cười nhạt rồi nói tiếp: “Truyền lệnh của ta, cấm tất cả yêu thú trên núi không được tiết lộ tung tích của bọn Kim Xán, kẻ nào vi phạm giết chết không tha!”
Gã yêu thú vâng vâng dạ dạ nhưng trong lòng không khỏi khinh bỉ, ông ta lại còn giả vờ thanh cao nữa à? Bắt được Kim Xán chính là cơ hội ngồi lên vị trí Yêu hoàng, một thành chủ vớ vẩn như ông ta sánh nổi sao? Tuy nhiên tính khí Kim Diệm Ưng ra sao thì bọn thuộc hạ như hắn đều hiểu rất rõ, ông ta đã không thèm tính tới chuyện làm Yêu hoàng thì chúng băn khoăn cái gì chứ?
“Thành chủ, như vậy tức là chúng ta công khai chống lại Yêu hoàng, chỉ e sau này ông ta biết thì...”
“Hắn chẳng qua chỉ là một con chim hoang lai tạp, sao phải sợ hắn chứ?” Kim Diệm Ưng cũng đường đường là một yêu thú cấp chín nhu Yêu hoàng, nếu không phải vì địa vị của hắn không thể so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nu-khuynh-thanh/1471694/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.