“Ai nhân cơ hội sàm sỡ ai?” Giọng nói đầy sức hút của Hoa Mãn Nguyệt bỗng vang lên.
Tàn ảnh loáng lên, Hoa Mãn Nguyệt đang ôm Lưu Hương Nguyệt Nhi, anh ta cười cợt chớt nhả, xuất hiện trước mặt Khuynh Thành và Hồng Loan.
Nhìn thấy hai người thân thiết gắn bó với nhau, Khuynh Thành cũng cảm thấy ấm lòng nhưng nghĩ đến mình và Lam Tố hiện nay, cô lại thấy có phần bùi ngùi bi thương.
“Hoa Mãn Nguyệt anh bị giờ có thể đi cứu Trọng Lâu được rồi thì phải? Nay anh đã đưa được mỹ nhân trở về, còn tôi thì trông thấy Lam Tố của mình.” Khuynh Thành dường như không cần giấu kín nỗi nhớ mong của mình đối với Lam Tố nữa.
“Khuynh Thành! Bây giờ tôi sẽ đưa cô đi gặp Trọng Lâu.” Nói rồi, Hoa Mãn Nguyệt lại ôm choàng người đẹp yêu kiều, khệnh khạng bước đi về phía cung Thanh Hoa.
Cả bọn Khuynh Thành đi theo sau. Vừa đặt chân vào cung Thanh Hoa, làn khí lưu cực mạnh của Hoa Mãn Nguyệt đã lan ra khắp chốn.
Hồng Loan cười rất thâm thúy nói: “Anh chàng này cũng chẳng phải là người tốt đâu.”
Hoa Mãn Nguyệt nghe vậy lập tức ngoái đầu lại trợn mắt nhìn Hồng Loan: “Ngươi thì đã làm người tốt bao giờ chưa? Đối phó với những kẻ tiểu nhân như Tây đế thì cũng nên dùng chút thủ đoạn chứ, ta đây cũng chưa thể coi là bỉ ổi được, ai bảo công lực hắn thấp hơn ta chứ?”
Khuynh Thành chỉ im lặng nhìn cả hai mà không nói gì cả, được rồi, công lực ai cao thì có quyền nói ngồn! Xem ra cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nu-khuynh-thanh/1471684/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.