Diệp Khuynh Thành đang ngự kiếm phi hành bỗng giật mình choáng váng trượt khỏi thanh kiếm, suýt ngã nhào xuống.
"Kìa, cô đừng xúc động như thế. Nếu cảm thấy đứng không vững thì lên lưng anh mà ngồi. Anh nể tấm tình si của cô dành cho anh mà chở cô một quãng."
Khuynh Thành kêu trời! Con chim giẻ rách đáng chết này, sao nó dẻo mỏ khiếp quá!
"Ngươi cho rằng ta có thể hứng thú với một con chim hay sao?”
"Hì hì! Chờ khi lên tiên giới rồi biến thành hình người cô sẽ hứng thú ngay! Tôi tuyệt đối là một mỹ nam nghiêng nước nghiêng thành.”
Ông trời ôi! Sao lại có con chim giẻ rách tự sướng đến nước này? Khuynh Thành nhảy vọt sang tóm cổ Kim Bằng bóp rõ chặt: "Con chim khốn kiếp, ngươi dám ho he nữa thì ta vặn cổ ngươi chết luôn!"
"Nếu cô muốn bay chậm lại một chút, tôi cũng không có ý kién gì đâu."
Kể ra thì cũng phải có bản lĩnh đủ mạnh thì mới dám nói năng bạo mồm bạo miệng! Cái cảm giác bị người khác chà đạp, thực chẳng dễ chịu gì.
"Ngươi cũng gớm thật đấy!"
Kim Bằng phấn chấn kêu lên một tiếng vang trời rồi tăng tốc bay vọt đi, sau vài canh giờ đã đến vương triều Tấn. Cả người lẫn chim đều thu lại luồng khí lưu mạnh mẽ của mình, hai tàn ảnh nháng lên đã thấy Khuynh Thành cùng Kim Bằng xuất hiện trong vương cung vương triều Tấn. Khuynh Thành phụ trách đi tìm nhà kho cất giữ báu vật của vương triều Tấn còn Kim Bằng phụ trách việc uy hiếp hoàng đế. Cứ nghĩ đến cảnh gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nu-khuynh-thanh/1471642/quyen-1-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.