"Thôi được! Để chứng minh rằng tôi là thần thú, vậy tôi không ép cô nữa."
Khuynh Thành cười khúc khích. Cô đã đoán rồi, gã này hệt như gã Hồng Loan, đều rất đề cao địa Vị cua mình.
“Tuy nhiên..."
“Tuy nhiên làm sao?"
"Cô phải cho tôi hôn một cái!"
Con chim quái dị này cũng độc thật!
"Chà chà! Con chim chết tiệt nhà ngươi chán sống rồi thì phải? Chả trách khi ngươi độ kiếp lại có lắm yêu thú chạy đến đế trừ khử ngươi!"
Vẻ mặt Kim Bằng lúc này như muốn cười lớn rồi nói: “Ha ha, hình như cô biết những điều đó quá muộn đấy!”
Bộ dạng nó rất đáng bị ăn đòn.
“Được là vua, thua là giặc! Lẽ nào cô không biết cái lẽ này? Tôi nhanh hơn bọn chúng, tôi muốn hành hạ bọn chúng thế nào thì hành hạ. Vừa nãy nếu tôi không nghĩ rằng Hồng Hoang này bỗng chốc chết đi một nửa số yêu thú thì tôi đã giết sạch sành sanh cả lũ rồi!"
Gã này khá thật! Bạo mồm bạo miệng nhưng gã cũng không tính là ba hoa khoác lác.
Hồng Hoang tuy mênh mông thật nhưng cũng đúng là những yêu thú chưa từng bị Kim Bằng hành hạ thì không nhiều. Nó chẳng có sở thích gì đặc biệt chỉ ham hà hiếp những kẻ yếu, thích đánh đập bọn trẻ, chà đạp kẻ già nua tàn tật, coi việc bắt nạt người hiền lành sợ kẻ ác, là lạc thú. Lúc nhàn rỗi rách việc, thì nó nghĩ cách chà đạp người ta, niềm vui của nó được xây dựng trên nỗi thông khổ của người khác.
Diệp Khuynh Thành thấy bức xúc chỉ muốn đập đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nu-khuynh-thanh/1471631/quyen-1-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.