“Mụ dơi già, đầu ngươi chứa đầy bã đậu hay sao? Dùng bà ta để uy hiếp ta? Nếu ngươi muốn thì cứ giết bà ta đi! Ta và bà ta chẳng thân thích gì, sao ta lại có thể mạo hiểm tính mạng mình bảo vệ bà ta chứ?”
“Nhưng đây là mẹ đẻ của Ba Đạt!”
Khuynh Thành nghe vậy không nhịn được cười lớn.
“Mụ cũng biết bà ta là mẹ Ba Đạt chứ không phải mẹ ta mà còn dám uy hiếp ta sao?” Khuynh Thành khinh khỉnh nói. Xem ra bà ta tức đến hỏng não rồi!
“Bà ta cũng lại là em ruột của ngươi, ta cứu bà ta thì được lợi lộc gì chứ? Nếu ngươi muốn giết bà ta thì mau hạ thủ đi!”
Liễu thị giận đến tím cả mặt, con ranh này cũng thật khó đối phó đi, không dùng được người này thì dùng Ba Đạt, bà ta không tin Khuynh Thành lại không đi ra.
“Diệp Khuynh Thành, ngươi cứ chờ rồi sẽ biết!” nói rồi lắc mình biến mất.
Ở trong nhẫn không gian Khuynh Thành có thể cảm nhận được sát khí đã tan liền nhô đầu ra quan sát. Khi xác định là lão yêu bà đó đã rời đi, lúc này cô mới bước ra khỏi nhẫn không gian tới gầnđỡ mẹ Ba Đạt đứng lên hỏi: “Bà không sao chứ?”
“Tôi... tôi không sao!”
“Tôi nghĩ bà ta sẽ không giết bà đâu!”
“Cô quả là cô gái thông minh!” nói rồi không đợi Khuynh Thành kịp phản ứng thì một lưỡi dao đã đâm tới người cô.
“Ngươi... ngươi dám lén tấn công ta?”
“Xin lỗi cô! Tôi cũng không còn cách nào khác. Bà ta đã nói chỉ cần tôi giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nu-khuynh-thanh/1471622/quyen-1-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.