Ba Đạt thấy hai người sắp xảy ra quyết đấu thì vội bước lên ngăn cản.
“Khuynh Thành, cô hiểu lầm tôi rồi. Tôi thật sự chân thành muốn gắn bó với cô, không có ý gì khác. Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ đối xử tốt với cô.”
“Thế tức là tôi nên cảm ơn anh chứ gì? Thôi anh hãy cất cái lòng tốt ấy của anh lại đi! Nhìn kiếm đây!” Khuynh Thành khẽ lắc người, Tử thanh bảo kiếm lập tức lao về phía Ba Đạt khiến một vùng bỗng chốc hóa thành tro bụi, căn phòng sang trọng phút chốc biến thành bão phế thải. Nên biết rằng Tử thanh bảo kiếm thật sự rất lợi hại, cho dù có là thượng tiên thì nếu dính phải một đòn cũng phải tịnh dưỡng một thời gian dài, có khi còn bỏ mạng như chơi.
Liễu thị nhìn thấy thế không khỏi mừng thầm trong bụng, may là bà ta đã sớm chuẩn bị nếu không phải giao chiến thật thì mụ ta chưa chắc có thể thắng được.
“Ba Đạt, mau tránh ra!” Liễu thị hét lên một tiếng, song nhẫn đã chém như bay về phía Khuynh Thành. Ba Đạt lúc này mới sực tỉnh né tránh kiếm khí của Khuynh Thành.
“Khuynh Thành, ngươi hãy ấn mạch môn của ngươi đi!” Liễu thị nhìn Khuynh Thành một cách nham hiểm nói.
Khuynh Thành thấy vậy đoán có gì không ổn, lập tức một tay cầm kiếm một tay khẽ ấn vào mạch môn của mình, mắt vẫn không dời Liễu thị. Một cơn đau thấu tim truyền đến.
“Vừa nãy ta đã hạ độc trong thức ăn của ngươi rồi!”
“Ngươi...ngươi thật bỉ ổi!”
“Nếu ngươi không nuốt lời thì ta đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nu-khuynh-thanh/1471619/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.