Tiêu Phong đã bị ăn quả đắng, mất cả chì lẫn chài; chẳng những không giết được người nhà Diệp lại còn bị người ta thu mất linh khí. Gã vô cùng hậm hực trở về vương phủ, mối hận này bảo hắn làm sao nuốt trôi? Tiêu Phong bỏ cơm không thiết ăn thay trang phục rồi rảo bước về phía hoàng cung.
Tiêu Cát ở trong một biệt viện nằm ở giữa hoàng cung, thường ngày không ai được phép vào quấy nhiễu ông ta tu luyện, chỉ có Tiêu Phong đôi khi có thể vào. Trong số rất đông các hoàng tử của nhà họ Tiêu, chỉ có Tiêu Phong là khiến Tiêu Cát ưng ý nhất, điều này đương nhiên là do Tiêu Cát – cha của Tiêu Phong thấy hắn có tố chất thích hợp làm người tu chân hơn là thống lĩnh triều đại.
“Phụ hoàng!”
“Thần nhi, con sao vậy? Sao có vẻ giận dữ vô cùng?”
“Phụ hoàng! Lần này phụ hoàng phải nhờ Lão tổ tông đòi lại công bằng cho nhi thần, vừa rồi thần nhi bị thất thiệt rất lớn.”
“Phong nhi, có chuyện gì vậy? Là ai làm con giận dữ vậy?”
“Vẫn là bọn người nhà họ Diệp ở vương triều Đại Cương.”
“Người của phủ Thái úy à?” Tiêu Cát có phần ngạc nhiên, “Sao con lại dính đến bọn họ làm gì?”
“Phụ hoàng, chuyện này dài lắm, phụ hoàng mau đưa con đi gặp lão tổ tông đi.”
“Con à, con cũng biết tính Lão tổ tông rồi, nếu ta tùy tiện đến gặp người, chỉ e...”
“Bẩm phụ hoàng, bọn họ đã cướp đi linh khí mà Lão tổ tông ban cho con, lẽ nào chúng ta chỉ có thể nuốt hận cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nu-khuynh-thanh/1471596/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.