Chương trước
Chương sau
Tần Hoài không có kinh nghiệm chăm sóc Omega, nhưng về lý thuyết thì vẫn biết một ít, Omega đã phát tình, nếu không đánh dấu hoàn toàn, vậy chỉ có thể tiêm thuốc ức chế.
Vấn đề là, hắn là một Alpha độc thân, trong nhà làm gì có thuốc ức chế Omega.
Đem Omega từ chính mình trên người mình 'kéo' xuống, nhóc con còn ủy khuất, mở to đôi mắt đầy nước mà nhìn hắn.
“Ngoan, cậu ở đây đợi tôi một lát, tôi đi gọi điện thoại.”
Tần Hoài trấn an mà vỗ vỗ đầu nhóc con, đem người đặt nằm trên sofa, tính gohi điện thoại cho bác sĩ, không chỉ đến khám bệnh mà chủ yếu là đem thuốc ức chế đến.
Chỉ là hắn mới vừa đứng dậy, quần áo liền bị nắm lấy.
Quay đầu nhìn lại, nhóc con ở sô pha, duỗi tay nắm lấy vạt áo hắn, môi gắt gao mím chặt, chỉ là an tĩnh mà nhìn hắn, cũng không nói lời nào, cũng không hề chủ động đến gần.
Nhìn một hồi, cậu vẫn là có chút không thoải mái, nhíu mày, khó chịu cắn cắn môi, người cuộn tròn thành một đoàn —— là một tư thế phòng bị, một bàn tay nắm lấy quần áo hắn khôbg bỏ. Nhóc con như dsax quen một mình chịu khổ, khoing cầu xin người khác giúp đỡ, cũng không nói ra ủy khuất của mình.
Giống như cậu ở quán bar bị Alpha kia chiếm tiện nghi, cũng tự mình giải quyết, lhoong hề có suy nghĩ đi nhờ quản lý giúp đỡ.
Vừa rồi ôm chặt hắn như vậy, chắc là đầu óc khôbg quá tỉnh táo, hiện tại có chút tỉnh táo lại, lại bị hắn cự tuyệt, liền giống như một con ốc sên, từng chút từng chút giấu đi cơ thể mình.
Tần Hoài bước chân có chút dừng lại.
“Trên người cậu có thuóic ức chế không?”
Tần Hoài một lần nữa ngồi xuống, hỏi một câu vô nghĩa.
Là hắn tự mình ôm Omega trở về, dọc theo đường đi Omega nhỏ đối hắn vừa sờ vừa cọ, trên người có thuốc ức chế hay không, hắn còn không rõ ràng sao?
Cửu Giả đầu óc hơi tỉnh táo lại, nhưng vẫn mơ hồ như cũ, cậu thấy người đàn ông không đi, ngón tay nắm lấy quần áo càng dùng sức, nắm càng nhiều vải trong tay.
“Thuốc ức chế? Tôi không có thuóic ức chế.” Cậu ngơ ngác nhìn Alpha trước mặt.
Tần Hoài làm bộ không nhìn thấy động rác nhỏ của cậu, cho rằng cậu nói khôbg biết hôm nay sẽ đến kỳ phát tình, cho nên không có chuẩn bị trước thuốc ức chế.
Lại lần nữa sờ sờ trán Omega, còn hơi nóng, nhưng cũng không cao, chắc là tuổi còn nhỏ, kỳ phát tình cũng không quá mãnh liệt.
“Trên người khó chịu?” Tần Hoài nhẹ giọng hỏi.
Cửu Giả lắc lắc đầu, loại không thoải mái này đối với cạu không đáng kể, lúc trước “Phát bệnh” còn khó chịu hơn thế này nhiều, lần này tuy rằng không có khó chịu như vậy nhưng lại thấy kỳ kỳ.
Đặc biệt là, làm cậu không còn là chính mình.
Cửu Giả cúi đầu, cắn cắn môi, đối với việc hiện tại nắm lấy quần áo của người khác có chút ghét chính mình.
“Tôi đi rót cho cậu ly nước.” Tần Hoài nói xong, không có lập tức đứng dậy rời đi, mà là rũ mắt nhìn Cửu Giả đamg nằm trên sofa, Cửu Giả nhìn theo tầm mắt hắn, nhìn thấy tay mình đang nắm lấy áo người ta, lập tức như bị bỏng mà rút tay về.
Khuôn mặt vốn đã đỏ giờ lại càng đỏ hơn, giống như dâu rây trên bánh kem, thoạt nhìn càng ngon miệng.
Tần Hoài rất nhanh đã đem ly nước trở về, thuận tiện gọi điện thoại, kêu người đem thuốc ức chế đến, nói xong mặc kệ đối phương nói gì cúp điện thoại.
Chờ hắn trở lại phòng khách, liếc mắt một cái liền nhìn đến Omega đang ở trên sofa, đang trông mong mà nhìb về phía nhà bếp, thấy hắn dfi ra, giống như con nít làm chuyện xấu đem quay qua hướng khác.
Tần Hoài nhịn không được cười nhẹ.
Tần Hoài đỡ Cửu Giả uống nước, Cửu Giả cái miệng nhỏ uống nuóc mắt rũ xuống, căn bản không dám nhìn hắn. Chờ uống nước xong, liền lại nghe lời mà ngoan ngoãn nằm xuống.
“Cạu nghĩ ngơi một lát, nếu không tjoari mái phải nói liền với tôi.” Tần Hoài động tác tự nhiên mà xoa xoa đầu Cửu Giả, chỉ cảm thấy nhóc thật là ngoan cực kỳ, quả nhiên chỉ có nhóc con ngoan như vậy người ta mới có kiên nhẫn dỗ dành.
Nhớ lại cháu gái Onega của mình, chưa từ g thấy nhóc con ngoan như vậy bao giờ, cho nên hắn chưa bao giờ kiên nhẫn dỗ dành.
Chờ thuốc ức chế đến, tiẻm vào cho cậu là xong.
Tần Hoài nhẹ nhàng thở ra.
Omega đến kỳ phát tình cũng sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến Alpha, Tần Hoài không sợ cái này. Từ hắn thành niên đến bây giờ, mặc kệ là cố ý hay vô tình, Omega ở trước mặt hắn phát tình không có mấy trăm cũng có mấy chục, cũng không chút ảnh hưởng nào đối với hắn.
Hắn là A giá trị cao, có thể nói là quá cao, ngược lại rất khó tìm được Omega thích hợp. Cho nên Omega có độmg dục với hắn cũng không có ảnh hưởng, đây cũng là hắn biết nhóc con đến kỳ phát tình, còn dám đem người về nhà mình.
Cửu Giả nhìn người đàn ông cầm ly rời đi, lần này không có vươn tay nắm lấy quần áo nữa.
Cậu hiện tại không còn khó chịu như trước, dầu cũng tỉnh táo hơn —— nguyên nhân khác là, trong nhà đều là mùi hương của người nọ. Trên sofa sô pha, gối ôm, thậm chí trong không khí tràn ngập mùi hương, giống như trên người vị Alpha kia làm cậu rất an tâm.
Chắc là trong lúc nguy hiểm, người này đã cứu cậu, là một người công dân tuân thủ luật pháp, gặp chuyện không thích hợp liền báo cảnh sát, cho nên mới làm cậu cảm thấy an tâm đi.
Nằm trên sofa mềm mại, được mùi hương an tâm bao vây, Cửu Giả cảm giác mí mắt càng ngày càng nặng, chậm rãi nhắm mắt lại ngủ.
Cửu Giả khó được khi ở một nơi xa lạ ngủ nhanh như vậy, còn ngủ đến an ổn, quên đi tính cảnh giác thường ngày.
Trên người tuy rằng vẫn có chút không thoải mái, nhưng hôm vừa tan làm đã hư vậy, lại gặp thêm ba người khác đuổi theo, Cửu Giả mệt đến không thể chịu nổi.
…………
Cửu Giả bị một trận khô nóng làm cho tỉnh giấc, mơ mơ màng màng nghe thấy có người nói chuyện, hình như đứng có chút xa, tiếng nói chuyệm cũng không lớn, cậu không nghe được cái gì.
Rất nhanh vang lên tiếng đóng cửa, có tiếng bước chân tiếng lại gần, là mùi hương Cửu Giả vô cùng quen thuộc, trong ngưòi cảm gáic càng nóng hơn, trong người như có chỗ nào đó được mở khóa, một trận khô nóng khó nhịn trào dâng trong lòng.
“Sao lại thức rồi? Cũng được, để tôi tiêm thuốc ức chế cho cậu.”
Người đàn ông ngồi xuống bên cạnh cửu giả, Cửu Giả nỗ lực mà trợn to hai mắt, lại không nhìn rõ được khuôn mặt của hắn. Cậu cắn môi, ngón tay gắt gao siết chặt, cả người cuộn tròn lại không khống chế được run lên.
“Làm sao vậy?” Người đàn ông giọng điệu kinh ngjc, lấy tay lại đây sờ sờ trán cậu.
“Tại sao lại nóng như vậy? Đừng sợ, tiêm thuốc ức chế vào sẽ không có chịu nữa” Người đàn ông giọng rất nhẹ, nắm lấy tay Cửu Giả muốn cho cậu thả lỏng.
Cửu Giả nắm lấy tay người đàn ông như là muốn đẩy ra, lại giống như đang kéo người kia lại gần mình.
“Làm sao vậy?” Người đàn ông dừng lại một chút, rồi hỏi, giọng điệu cũng khác hơn ao với vừa rồi.
“Không, không tiêm……” Cửu Giả gian nan mở miệng, không nhịn được rên lên một tiếng, trên trán cậu đầy mồ hôi, gương mặt phiếm hồng, đôi mắt đầy nước.
Trong phòng khách yên tĩnh một lát, trong không khí hai tin tức tố đang không ngừng hấp dẫn hòa vào nhau.
Cửu Giả hơi hơi hé miệng, không ngừng thở dốc, tay nắm lấy tay người đàn ông càng ngày càng siết chặt. Loại khó chịu này trước kia cậu chưa bao giờ trải qua, trong lòng có chút hốt hoảng, theo bản năng muốn dựa gần vào người đàn ông mang cho mình cảm giác an toàn.
Trầm mặc một lúc lâu, người đàn ông chậm rãi mở miệng nói: “Tôi đi lấy thuốc ức chế cho cậu ——”
Giọng hắn nghe có chút khang khác, nói xong chuẩn bị đi lấy thuốc ức chế, mới vừa đứng lên, lại bị Omega nằm trên sofa lôi kéo, hắn trọng tâm không vững liền ngã xuống đè lên người Omega.
Một tiếng kêu rên vang lên, cũng không biết là phát ra từ trong miệng ai.
Cửu Giả nửa bên mặt dán ở trên ngực người đàn ông, đôi tay ôm lấy cổ hắn, như con mèo nhỏ cọ cọ, “Đã nói không cần tiêm, tôi không có bị bệnh.”
Giọng mềm mại, có ba phần giận dỗi, năm phần làm nũng, còn có hai phân quyến rũ.
Người đàn ông muốn lấy tay Omega đang ôm lấy cổ mình ra, nhưng không ngờ Omega sức lại lớn như vậy, lại không dám dùng sức, tránh cho cậu bị thương.
“…… Cậu có biết chính mình đang làm cái gì không?” Người đàn ông giọng khàn khàn hỏi.
Cửu Giả đối với việc hắn muốn gỡ tay mùnh ra có chút giận dỗi, còn có chút ủy khuất, lập tức ôm hắn càng chặt hơn,cơ thể hai người chặt chẽ dính vào nhau.
Cả người bị cảm giác xa lạ xâm chiếm, như sóng chiều từng đợt dâng lên, làm Cửu Giả bất an mà vặn vẹo thân thể, cảm giác này làm cậu rất ủy khuất, muóin có thứ gì đó lấp đầy.
“Tôi, tôi muốn anh…… Khó chịu…… Giúp giúp tôi……” Cậu mang theo tiếng khóc nức nở lung tung nói, căn bản không biết chính mình đang nói cái gì, đầu chôn trên cổ người đàn ông cọ tới cọ lui, đôi môi ước nóng thỉnh thoảng cọ qua cỏi cùng gương mặt người đàn ông.
“…… Muốn tôi giúp cậu, đừng có hối hận.” Người đàn oing thoáng kéo ra khoảng cách của hai người, chống tay trên đỉnh đầu Omega, hô hấp nặng nề, ánh mắt sâu thẩm nhìn chằm chằm Omega dưới thân.
Cửu Giả lúc này nơi nào còn quản hắn nói cái gì, ngại hắn dong dài, kéo cổ hắn ôm xuống, dùng môi mình lấp kín môi người đàn ông.
- ------------------*-----------------------
Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu.
Ố các bác chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Hía hía hía =)))))))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.