Chu Hành đọc hết những tin nhắn mà Lục Chính gửi đến, con trỏ chuột sau dấu chấm câu cuối cùng nhấp nháy như một lời nhắc nhở thầm lặng.
Chu Hành tắt chương trình đang vận hành đi, cầm lấy chiếc khăn lông cẩn thận lau sạch những vệt nước còn sót lại trên mặt gương. Anh gắng sức cởi đồ, tắm qua dưới vòi hoa sen, sau đó ném quần áo vừa thay vào sọt đựng quần áo bẩn.
Anh thay một chiếc áo ngủ rộng thùng thình rồi ra khỏi phòng tắm, ánh mắt dừng trên chiếc giường đôi mềm mại được đặt giữa phòng, một lúc lâu sau khẽ nhắm hai mắt lại như đang trốn tránh điều gì.
- -
"Chu Hành tiên sinh đã kiểm tra những email kia rồi." Ngay sau khi biết tin Sarah đã báo ngay cho chủ nhân của nó.
"Vậy hẳn là em ấy đã biết là ta chưa chết." Champion nhìn chằm chằm vào gương, người trong gương rõ ràng là Lục Chính, đã rất lâu rồi hắn không khoác lớp da này lên người, thậm chí còn cảm thấy không quen.
"Tôi không có quyền truy cập vào phòng tắm, vì vậy không thể xác nhận việc này."
"Cũng không cần phải xác nhận, Chu Hành là học trò của ta, em ấy rất thông minh."
Lục Chính giơ tay khẽ mím môi dưới, ho khan vài tiếng, trạng thái cơ thể rõ ràng đã trở nên sa sút.
"Ngài không hề lưu lại bất cứ phương thức liên lạc nào, Chu Hành tiên sinh là một người cẩn thận, hẳn cũng sẽ không trực tiếp trả lời tin nhắn từ ngài."
"Em ấy biết nên tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nghi-bat-buoc-cuong-che-thoa-thuan/3556127/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.