Ngày Lục Chính hạ táng, thời tiết xấu ê ẩm. Mưa rơi như trút nước hết một ngày một đêm.
Phí thuê đất bên ngoài khu an toàn cực kỳ thấp, vì vậy Chu Hành đã dùng hết số tiền tiết kiệm của mình và thuê một nghĩa trang bên cạnh doanh trại quân đội với thời hạn thuê 100 năm để làm nơi chôn cất Lục Chính.
Champion không bận tâm, thậm chí còn khuyến khích việc Chu Hành đến thăm thi thể của Lục Chính. Chỉ là không ngờ tới Chu Hành lại chỉ dành ra ba phút ngắn ngủi vào ngày chôn cất Lục Chính hàn huyên với hắn.
Sarah tận chức tận trách mà ghi âm lại ba phút này, nhưng Champion từ chối nghe.
Sara Sara không hiểu lý do Champion từ chối. Nó chuyển qua chương trình nhân hóa, suy nghĩ một hồi cuối cùng đưa ra suy đoán: "Có lẽ tiên sinh không nghĩ việc này quan trọng gì."
Tang lễ rất đơn giản, nhân viên quân khu làm người chủ trì, Champion đưa cho Chu Hành một chiếc ô, nhưng Chu Hành không cầm.
Đứng trong mưa gió, Chu Hành chẳng thể mở mắt ra. Anh cố hết sức nhìn chằm chằm vào bia mộ của Lục Chính, nhưng đầu óc lại trống rỗng.
Champion cầm một chiếc ô lớn màu đen, ô lớn có thể che cho hai người, dưới chân thậm chí còn có một mảnh đất nhỏ tương đối khô ráo.
Chu Hành nhìn bia mộ của Lục Chính, Champion nhìn Chu Hành trong mưa.
Nhân viên đọc xong bài cầu nguyện dài, Chu Hành lấy hoa rồi lại xin nhân viên một chiếc ô.
Anh đặt hoa trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nghi-bat-buoc-cuong-che-thoa-thuan/3556119/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.