Chu Hành xin nghỉ học, một mình ở nhà ba ngày ba đêm. Anh ăn rồi lại ngủ. Đầu óc trống rỗng từ chối suy nghĩ.
Đến ngày thứ tư, anh mới mở ứng dụng mạng xã hội lên, do dự không biết có nên nhắn tin cho Vi Trạch không thì lại nhận được thông báo tuyển dụng part-time —— Vẫn là Lục tiên sinh anh đã gặp đang tuyển họa sĩ.
Anh bấm X, lại rất nhanh nhận được tin nhắn hệ thống —— "Lục tiên sinh đã gửi thư mời tuyển dụng cho bạn." Anh không bấm X nữa mà mở cửa sổ trò chuyện của người nọ, nhập một hàng chữ rồi nhấn phím Enter: "Xin lỗi, gần đây tâm trạng tôi không tốt, có lẽ không thích hợp nhận việc lúc này cho lắm."
"Công việc có thể không nhận nhưng tôi chỉ có một mình nên chán lắm. Sang đây uống chén trà chiều đi."
Chu Hành vốn đã nhập "Thôi bỏ đi" vào khung chat, nhưng chưa kịp gửi, đối phương đã lại gửi thêm một câu.
"Cô đơn lắm. Sang đây đi. Cùng tôi tắm nắng."
Cô đơn.
Chu Hành xóa chữ trong hộp thoại, nhập lại rồi nhấn nút gửi.
"Được rồi, gửi địa chỉ cho tôi. Không cần trả tiền."
Lục Chính gửi định vị rồi dặn dò Sara "Em ấy thích bánh ngọt như lần trước."
"Theo phân tích dữ liệu nông cạn của tôi, cậu ấy cũng không có hứng thú ăn uống gì."
"Không phải em ấy ở nhà ăn uống rất vui vẻ sao?"
"Ăn rồi lại nôn. Nôn xong lại ăn tiếp. Tôi không nghĩ là cậu ấy ăn uống vui vẻ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nghi-bat-buoc-cuong-che-thoa-thuan/3556083/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.