Nhà hàng Diss cũng không phải rẻ, nhưng trước khi tới đây Vi Trạch đã làm một bữa thịnh soạn rồi, đương nhiên sẽ cảm giác được sự chênh lệch.
Chu Hành hôm nay cũng không ngọt ngào gì. Hai người họ ngồi ở đại sảnh, mặc dù có ngăn cách nhưng vẫn có thể nghe thấy tiếng ồn ào huyên náo cách đó không xa. Đồ ăn cũng bình thường, không có gì đặc sắc ngon miệng.
Hai người không mặn không nhạt mà ăn bữa cơm. Chu Hành đưa vòng tay ra, vì cấp bậc cao nên nhà hàng giảm giá cho anh 20%.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên hai người họ đến đây ăn cơm. Trước đây việc này khiến Vi Trạch vực kỳ tự hào, nhưng hôm nay lần đầu tiên lại khiến cậu thấy ghét bỏ.
—— nếu Chu Hành có đủ tiền, anh hoàn toàn không cần tận dụng khoản chiết khấu 20% này.
Ánh mắt Vi Trạch dừng lại ở bó hoa trong tay. Cậu rốt cuộc cũng tìm được một chỗ để trút giận, không nặng không nhẹ mà nói; "Hoa không tươi tí nào cả. Cánh hoa đều nhăn cả rồi."
"Gửi ở tiệm hoa nửa ngày, hoa có tươi đến đâu cũng sẽ không còn tươi."
Chu Hành đáp trả. Nhìn khuôn mặt sững sờ của Vi Trạch, anh bỗng thấy thoải mái trong lòng. Chu Hành không phải thằng ngốc. Ít nhất thì anh vẫn có năng lực phán đoán cơ bản nhất. Anh không tin dù chỉ một lời mà Vi Trạch vừa nói với anh ở cổng trường.
Anh biết Vi Trạch đang lừa mình, nhưng anh không muốn tưởng tượng ra trường hợp xấu nhất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nghi-bat-buoc-cuong-che-thoa-thuan/3556078/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.