Vi Trạch hơi lúng túng nhưng sợ mất thể diện nên không thể hạ mình xin lỗi. Cậu ta do dự một chút mới nói: "Tớ chỉ muốn cậu ăn cơm thôi."
"Được rồi." Chu Hành nhìn bản vẽ bị xé làm hai, kiểu này phải bỏ là cái chắc. Cậu gấp bản vẽ lại, dọn dụng cụ vẽ vào rồi đi tới chỗ đặt cặp lồng chuẩn bị ăn cơm.
Chu Hành mở cặp lồng thấy món gà xào sả ớt, thịt xào cần tây, món chính là màn thầu, cậu từ từ ăn.
Vi Trạch chăm chú nhìn một lát mới nhớ rằng Chu Hành không ăn cay được, nhấp môi dưới nói: "Cậu ăn nhiều cần tây vào."
"Được." Chu Hành dời đũa gắp cần tây, cậu chợt nhận ra Vi Trạch quên việc cậu không thích ăn cần tây.
Chu Hành hơi kén ăn, không ăn cay được cũng không thích ăn cần tây nốt, đồ ăn ở căn tin phong phú vậy mà Vi Trạch lại đi chọn hai món này. Chu Hành không biểu hiện ngoài mặt nhưng trong lòng vẫn thấy hơi khó chịu.
Ăn cơm xong Chu Hành vào toilet xả nước rửa sạch cặp lồng rồi bỏ vào túi đưa Vi Trạch, nói: "Cậu về trước đi, tớ vẽ lại một lát."
"Giờ cậu không có máy tính, về nhà rồi vẽ lại." Vi Trạch khuyên một câu.
Vừa nói xong Chu Hành đã muốn cãi nhau với Vi Trạch. Cậu cắn môi đè cơn giận xuống: "Được rồi, vậy về thôi."
Chu Hành đưa Vi Trạch đến đường ray bắt xe về nhà như thường lệ rồi xách dụng cụ vẽ quay đầu tìm chuyến xe khác. Cậu vừa đặt trước một phòng vẽ ở thư viện, chuẩn bị chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nghi-bat-buoc-cuong-che-thoa-thuan/194925/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.