Thư phòng 
Nam Cung Diệp mang ra một chồng sổ con, Doanh Mai lật giở xem xét, trong số đó có một nét chữ khiến nàng phải liếc nhìn nhiều hơn. Doanh Mai ở quân doanh cũng được ba năm, lại được tướng quân một mực chú ý, vì vậy có giao hảo rất tốt với hầu hết các thống lĩnh, nguyên soái. Trong đó có một người thường xuyên bị nàng trêu chọc, hắn ta lương thiện, đơn thuần, tên là Mộc Thanh Sơ. Trước giờ nàng luôn nghĩ bản thân có mắt nhìn người, nhưng nhìn đống sổ sách này xem, nét chữ quen thuộc, một đứa trẻ hiền lành ngây thơ như thế, ai mà nghĩ hắn là mật thám chứ? Lại nhìn đến nội dung hắn viết, chỉ ra người mật báo tin tức của cha nàng ra ngoài là Tô nguyên soái. Tô Khải. Doanh Mai nhíu mày, Tô Khải này vẫn luôn một mực trung thành, ba năm qua nàng đều xem trong mắt. 
Doanh Mai nhìn xem thư tín mà hai mắt tối sầm, loạn, loạn rồi, quân doanh mà nàng biết hào hùng khí khái, binh lính đồng lòng ra chiến trận, cùng nhau trải qua sinh tử, sau mỗi trận đấu lại sảng khoái một bữa ăn thịt nướng, uống rượu vò. Tướng quân vẫn luôn một lòng đối xử với thủ hạ, vậy mà một người là mật thám của Nam Cung Diệp, một người lại làm bại lộ hành tung của ông. Đúng là nuôi ong tay áo mà. 
- Thất gia, ta muốn gặp hắn, Tô Khải. 
Tô Khải từ sau cái chết của tướng quân vẫn luôn chờ ở kinh thành, còn có khả năng vào cấm vệ quân đấy, thật là tiền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-khach-vuong-phi/2202941/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.