Mấy hôm nay quả thực khiến Doanh Mai mệt mỏi, một đêm ngủ không mơ màng, Doanh Mai hơi nhấc mắt, đã lâu rồi không được sảng khoái như thế, ngay cả phòng bị cũng không có. Lập tức, mùi hương tử đàn bay vào mũi, Doanh Mai mở mắt, chớp chớp, lại chớp chớp, trước mặt nàng là bộ ngực vững chắc ẩn dấu dưới lớp nội y. Người này, vòng một tay qua vai nàng chính là Nam Cung Diệp không sai. Doanh Mai giật giật khóe môi, nàng nhớ hôm qua mệt mỏi gục đi, tên nham hiểm này thế nhưng lợi dụng thời cơ như vậy, chớp chớp, lại chớp chớp mắt.
- Thất gia, người đã tỉnh thì nên dậy thôi.
Nam Cung Diệp giật giật mí mắt, vòng tay ôm nàng càng chặt hơn, khuôn mặt hắn chỉ cách nàng vài phân, lỗ chân lông nhỏ cũng nhìn thấy rõ ràng, một lần nữa, nàng ghen tị với làn da của hắn, ánh mắt mê ly còn ngái ngủ thâm tình nhìn nàng.
- Mai nhi, nàng không tức giận ư?
Hơi thở tử đàn phun lên tai nàng nhộn nhạo, tê tê. Doanh Mai cũng không yếu thế, xích gần hắn hơn, cơ thể mềm mại cọ sát vào vòm ngực rắn chắc, hương thảo mộc cũng không thua kém đàn hương, hòa quyện vào nhau như không muốn tách ra, cơn buồn ngủ vẫn còn làm ánh mắt lanh lợi giảo hoạt của nàng thêm một vẻ phong tình khác, hơi thở của nàng phả lên tai, kích thích trái tim đang loạn nhịp của hắn.
- Thất gia, sao ta phải tức giận chứ, ta thế nhưng là vương phi của ngài đấy.
Nói xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-khach-vuong-phi/2202936/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.