Thư phòng
Nam Cung Diệp bất mãn, rất bất mãn, giọng nói còn chưa hết khàn khàn:
- Có chuyện gì?
Dưới áp lực hàn băng của chủ tử, Lâm Tứ cất giọng run rẩy:
- Chủ tử, vương phi kinh mạch ngắt đoạn. Khi bị xúc động, khí huyết lưu thông không được, tích tụ vào đường kinh mỏng nhất. Tại huyệt...
- Cho nên?
Nam Cung Diệp không kiên nhẫn, giọng trầm đi một phần.
- Nhiệt hỏa công tâm, tâm dẫn...
- Cho nên?
Giọng Nam Cung Diệp đã trầm đến cực điểm. Lâm Tứ cắn răng:
- Vương phi không thể kích động. Viên phòng, là không thể a.
Cả người Nam Cung Diệp tỏa ra hơi thở âm u khiến người khác không dám lại gần.
- Nếu ta vẫn cố tình đây?
Trên trán Lâm Tứ từng giọt mồ hôi cứ thi nhau chảy xuống, hai chân nhũn ra, quỳ rạp xuống đất, sau lưng đã ướt thành một mảng.
- Nhẹ thì khí hỏa huyết ứ. Nặng thì kinh mạch đứt gẫy.
Hàn khí âm u mấy năm giấu trong vỏ của Nam Cung Diệp lộ ra, như tu la đến từ địa ngục, chỉ một ánh mắt cũng đủ đoạt mạng người khác. Hắn phất tay cho Lâm Tứ lui ra, ngồi trong thư phòng, cả người bị bao phủ bởi màn đen dày đặc. Đêm tối tĩnh mịch, đôi đồng tử hắn càng tĩnh mịch hơn.
Vầng trăng treo cao trên đầu cành, đêm đã về khuya. Nam Cung Diệp đẩy cửa vào Lạc Hà các, ngoài ý muốn nhìn thấy bóng lưng Doanh Mai cạnh cửa sổ. Ánh trăng chiếu xuống bóng dáng ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-khach-vuong-phi/2202917/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.