Ngự hoa viên.
Trăm hoa đua nở, cảnh sắc thật lóa mắt người nhìn. Ngươi nghĩ xem, nhiều hoa như vậy, hương thơm vô số, làm thế nào để chọn ra loài hoa đẹp nhất đây?
Trong ngự hoa viên giờ phút này thật đông đúc. Các quý phụ nhân, tiểu thư khuê các buổi sáng không được góp mặt ở đại điển đều tụ tập ở đây. Kỳ thực Thất gia, thân là một vương gia, phải đi tiếp đãi sứ giả, nhưng hắn chẳng quan tâm, một mực bồi bên người Doanh Mai không biết là lo nàng bị bắt nạt hay sợ nàng chạy mất nữa.
- Tiểu thư, cô gia.
Doanh Mai nghe tiếng của Thanh nhi, buổi sáng nàng không được phép mang theo nha hoàn nên đã bảo Thanh nhi đợi ở đây, dù sao cung yến buổi tối cũng phải xuất hiện. Thanh nhi lại gần, đưa cho nàng một viên dược hoàn:
- Tiểu thư, hôm nay người chưa uống thuốc.
Doanh Mai dở khóc dở cười, còn tưởng nàng trốn được một hôm đấy. Nam Cung Diệp nhíu mày, vươn tay.
- Đưa cho ta.
Thanh nhi hiểu ý, lấy từ trong người ra một bình dược, bên trong có hơn chục viên dược hoàn. Nam Cung Diệp cất vào người, nhắc nhở hôm nào nàng quên sẽ dùng đến. Doanh Mai cảm thấy cuộc đời thật đen tối.
Giữa Ngự hoa viên đặt một bục diễn khá lớn, xung quanh hoa tươi nở rộ, đèn lồng đỏ thắm treo bốn góc tỏa sáng cả một vùng. Đơn giản mà xa hoa, yến tiệc trong hoàng cung thật khiến người khác lau mắt nhìn. Nam Cung Diệp dắt Doanh Mai đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-khach-vuong-phi/2202908/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.