Mấy ngày nay không hiểu Thất gia bận rộn gì mà không thấy đâu. Doanh Mai luyện tập xong liền ngồi xuống nghỉ ngơi. Công phu bây giờ của nàng đã tiến bộ khá nhiều, đủ để không làm mất mặt Thất gia.
- Tiểu thư, uống thuốc.
Thanh nhi bưng một bát thuốc nhẹ nhàng bước tới. Thanh nhi là người tỉ mỉ, những ngày qua nàng được chăm sóc chu đáo vô cùng.
- Chút nữa ta sẽ ra ngoài.
- Vâng, để em sắp xếp.
Doanh Mai thay đồ xong chuẩn bị ra khỏi phủ. Thanh nhi đi theo phía sau. Vừa bước ra cửa phủ liền nhìn thấy từng rương đồ được chuyển vào. Doanh Mai rất ngạc nhiên, đứng lại hỏi. Có một thái giám bước tới cung kính:
- Bẩm vương phi, đây là Hoàng thượng thưởng cho khúc nhạc lần trước của Thanh nhi cô nương.
Doanh Mai nghi hoặc, sao bây giờ mới thưởng. Sẽ không liên quan đến việc hôm qua nàng vào cung đi? Thanh nhi cũng kinh ngạc vô cùng, từ hôm cung yến đến nay đã năm, sáu ngày rồi.
- Tiểu thư?
Thanh nhi tuy cả người đầy hơi tiền nhưng rất biết chừng mực, cái gì lấy được, cái gì không thể lấy, nàng ấy đều rất rõ ràng. Doanh Mai phất tay:
- Số vàng này thưởng cho em thì em cứ sắp xếp đi. Xong xuôi thì đi xem xét vài cửa hàng, không cần phải đi theo ta.
Không đợi Thanh nhi phản bác, Doanh Mai đã bước ra ngoài. Thanh nhi tuy là tỳ nữ nhưng Doanh Mai chưa bao giờ coi như vậy, nàng ấy cũng có riêng tư, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-khach-vuong-phi/2202905/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.