Bình Thành khá hẻo lánh và yên tĩnh. Doanh Mai không có cửa hàng nào ở đây nhưng tướng quân lại có một tòa nhà đấy. Doanh Mai không khỏi cảm khái, mật thám của Nam Cung Diệp quả thật rất tỉ mỉ. Đến trước một tòa trạch viện không hề đề tên, Lâm Tứ tiến lên gõ cửa. Một lúc sau, một người trung niên mặc y phục nô bộc mở cửa.
- Vị thiếu niên này, ngài tìm... A, tiểu thư, cuối cùng tiểu thư cũng tới, lão nô đợi ngài thật lâu.
- Chương lão?
- Vâng, tiểu thư, mau vào, mau vào thôi.
Chương lão là quản gia cũ của tướng phủ. Ông dẫn đoàn người Doanh Mai vào.
- Tiểu thư, cô gia, lão đã dọn phòng cho hai người. Hai người đi đường vất vả, nghỉ ngơi trước đã.
- Chương lão, là cha ta phân phó sao?
- Đúng vậy, tiểu thư, tướng gia nói ngài nhất định sẽ tới đây, sai lão nô ở đây đợi ngài.
Doanh Mai gật đầu, nhìn ngắm xung quanh, sân viện được bố trí đơn giản, tạo cảm giác phóng khoáng dứt khoát. Đây, đúng là phong cách của tướng quân.
Viện trạch chỉ gồm vài phòng, bố trí cho chủ, khách cũng không quá rõ ràng. Doanh Mai đột nhiên dừng bước chân.
- Cha ta ở phòng này sao?
Căn phòng không rộng. Xuyên qua lớp cửa phòng mơ hồ nhìn thấy chiếc giường, chiếc bàn, cùng tủ sách phía sau.
- Vâng, tướng gia đúng là ở phòng này.
Doanh Mai đẩy cửa bước vào, căn phòng không có một vật thừa thãi, tia nắng vàng chanh theo khe cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-khach-vuong-phi/2202896/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.