Núi Bình Thạch là ngọn núi cao nhất Đại Sở, cũng là nơi lạnh lẽo nhất. Đứng dưới chân núi, Doanh Mai hướng mắt về phía đông. Bích Nguyệt sơn trang nằm gần biên giới Đông Lăng và Đại Sở, để đi vào nội thành Đại Sở phải đi qua núi Bình Thạch này, bốn năm trước khi Thanh nhi quyết định trở ra theo nàng đã từng nỡ hẹn một tháng. Thời gian trùng hợp như thế. Doanh Mai rất tò mò, Thanh nhi và Nam Cung Mặc đã xảy ra chuyện gì trong một tháng tại nơi núi rừng thế này?
Nam Cung Diệp nắm tay nàng bước đi, vừa nhìn trời vùa quẹo trái quẹo phải. Đối với trận pháp Doanh Mai đã hiểu được rất nhiều. Trước kia Đại ca đã dạy cho nàng căn bản, mấy năm ở cùng tướng quân lại được ông đích thân chỉ dẫn, nhất là nửa tháng nay học hỏi từ Nam Cung Diệp nên đã tiến bộ rất nhiều. Những bước đi của hắn nàng đã hiểu được dụng ý. Một trận pháp tướng quân đã dạy nàng, thì ra được đi như vậy.
Đi đến lưng chừng núi, Doanh Mai dừng bước, nhắm mắt, thần thức tỏa ra cảm nhận xung quanh. Nàng cảm nhận được một tia thân thuộc. Doanh Mai hướng về phía tây cất bước. Nam Cung Diệp không ngăn cản.
- Sao thế?
- Lạnh.
Nam Cung Diệp ngẩn người, cởi áo choàng phủ lên người nàng. Doanh Mai đang chú ý bước đi, cảm nhận được hơi ấm mới ngẩng đầu nhìn hắn, một lúc sau mới hiểu, hơi lắc đầu nhưng cũng không từ chối. Càng lên cao nhiệt độ càng giảm xuống, thì ra nàng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-khach-vuong-phi/2202892/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.