Bối Hải Thạch nghĩ vậy liền nói:
-Theo thiển ý của thuộc hạ thì Bang chúa nên thân hành quay về gặp mấy nhân vật phái Tuyết Sơn là hay hơn cả. Thuộc hạ thiết nghĩ đây là một việc nhỏ mọn của tệ bang không dám phiền đến đại giá Ðinh Tam Gia. Bọn tại hạ thu xếp xong vụ này rồi sẽ đến phủ bái yết, nên chăng?
Bối Hải Thạch tuyệt không nhắc đến chuyện uống rượu mừng, vì Thạch Phá Thiên quay về Tổng đà rồi sẽ khuyên chàng thủ tiêu kết hôn với nhà họ Ðinh.
Ðinh Bất Tam nói:
-Bối đại phu nói vậy là không được. Ðinh mỗ đã nói đi thì thế nào cũng đi. Ðinh lão tam nhất định can thiệp vào vụ này cho bang Trường Lạc.
Ðinh Ðang ở trong phòng nghe mọi người nói chuyện liền đoán ngay phái Tuyết Sơn sở dĩ hưng binh vấn tội bang Trường Lạc cũng chỉ vì lang quân mình quen thói trăng hoa ong bướm. Chàng trông thấy Hoa Vạn Tử xinh đẹp liền giở giọng khinh bạc, mười phần có đến tám chín phần là chàng đã giở thủ đoạn cường bạo với thị. Còn câu chuyện Trần Hương Chủ nói cái gì không đụng đến một mảy lông của thị là cố ý lấp liếm cho Bang chúa gã.
Nàng lại nghĩ tới đêm nay là đêm dộng phòng hoa chúc mà Thạch Phá Thiên chỉ nóng lòng quay về để gặp Hoa Vạn Tử, bỏ mình không nhìn nhỏi gì đến, thì cái tức bực đó nàng chịu làm sao nổi?
Nàng nghe câu chuyện giữa gia gia và Bối Hải Thạch dần dần đi đến chỗ va chạm. Nàng liền tung mình nhảy ra sân nói:
-Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-khach-hanh/195493/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.