Bạch Tự Tại đánh xuống người Thạch Phá Thiên đến hơn hai chục đòn vừa quyền vừa chưởng. Lúc đầu lão còn nhớ tới lời bà vợ hăm dọa bỏ lên núi Bích Loa, chỉ vận dụng có ba, bốn thành công lực, vì sợ đả thương chàng.
Nhưng bất luận là quyền hay chưởng đánh trúng người, Thạch Phá Thiên chỉ rùng mình một cái chứ chẳng hề chi.
Bạch Tự Tại vừa kinh ngạc vừa tức giận, lão ra đòn mỗi lúc một nặng hơn. Nhưng lạ thay, dù lão tăng gia công lực đến đâu, thủy chung vẫn không sao đánh ngã được Thạch Phá Thiên.
Bạch Tự Tại gầm thét om sòm, lão vận hết sức bình sanh để ra chiêu.
Chỉ trong khoảng khắc, trong thạch lao chưởng phong, quyền phong xô đẩy ầm ầm. Những xiềng xích trên cột đá rung lên loang loảng không ngớt.
A Tú cảm thấy hô hấp khó khăn, cơ hồ nghẹt thở. Tuy nàng đã tựa lưng vào cánh cửa mà vẫn khó chịu vô cùng. nàng đành mở cửa nhà lao, chạy ra ngoài. Nàng đứng ngoài dòm vào thấy gia gia liên tiếp giáng quyền hết thoi này đến thoi khác trúng vào mình Thạch Phá Thiên. Nàng tối tăm mặt mũi, không nỡ nhìn cảnh đau lòng này nữa, liền xoay tay đóng cửa lại.
A Tú trong lòng xao xuyến, chắp hai tay trước ngực, khấn thầm:
-Xin đức thượng đế phù hộ cho hai người tỷ đấu đừng ai bị thương để xảy chuyện lôi thôi. Hay hơn hết là hai bên bất phân thắng bại rồi ngừng tay.
Nàng tựa lưng vào cửa đá mà vẫn rung chuyển không ngớt. Những xiềng xích sắt va chạm vào nhau bật lên thành tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-khach-hanh/1367398/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.