Thạch Phá Thiên hỏi:
-Các anh em trong bang có khuyên ngăn Ðông Phương bang chúa không ?
Bối Hải Thạch đáp:
-Các anh em đều không phục, song chẳng một ai lên tiếng.
Ðông Phương bang chúa rút phi trảo ra đứng phắt dậy nhằm bổ xuống bang chúa. Bang chúa né mình đi tránh khỏi. Ðông Phương bang chúa liên tiếp đánh tới, nhưng bị bang chúa tránh khỏi và thủy chung bang chúa vẫn không trả đòn. Có điều bang chúa hai tay không mà Ðông Phương bang chúa sử phi trảo là một môn tuyệt kỹ trong võ lâm. Bang chúa tránh được bảy, tám chiêu cũng là giỏi lắm rồi.
Khi đó Mễ hương chủ là lên:
-Bang chúa ! Lệnh sư điệt đã nhường nhịn Bang chúa tám chiêu mà không phản kích. Một là y tôn trọng bang chúa là chúa tể bản bang. Hai là y kính trọng bang chúa là sư thúc y. Nếu bang chúa còn tiếp tục ra chiêu độc địa để hạ sát y thì người thiên hạ đều quy tội vào bang chúa.
Ðông Phương bang chúa tức giận gầm lên :
-Ai bảo gã không phản kích ? Chính các ngươi đều muốn về hùa với gã thì cư đồng tâm hiệp lực giết chết bản tòa đi, rồi tôn thằng lõi đó lên làm bang chúa. Như vậy há chẳng thỏa mãn tâm nguyện mọi người ư ?
Bối Hải Thạch ngừng lại một chút rồi kể tiếp:
-Ðông Phương bang chúa tức giận, miệng quát mắng om sòm, tay vẫn không
ngừng ra chiêu tới tấp. Bang chúa luôn luôn gặp những cơn nguy hiểm vô cùng. Ðến lúc bang chúa cơ hồ mất mạng dưới phi trảo.
Triển hương chủ la lên :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-khach-hanh/1367385/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.