Không hề chuẩn bị tâm lý nghe thấy câu hỏi này, Tạ Loan nhất thời sửng sốt, biểu tình cũng có chút kinh ngạc. Nhận nuôi tiểu nhân ngư…? Nhất thời không kịp phản ứng, Tạ Loan đứng im tại chỗ, đột nhiên có chút không biết làm sao. Vốn anh chính là bảo mẫu, mỗi ngày chăm sóc ấu tể trong phân hội, Tạ Loan chưa từng nghĩ tới vấn đề này. Thế nhưng hiện giờ có người hỏi, Tạ Loan đương nhiên có chút suy tư. “Tôi…” Tạ Loan há miệng phát ra một âm tiết, bất quá vẫn chưa nghĩ thấu suốt nên âm thanh cũng không có âm tiếp theo. Không biết thanh niên băn khoăn điều gì, Hạ Kỳ vẫn duy trì biểu tình nghiêm túc, giọng điệu nói chuyện cũng vậy: “Tôi cảm thấy nếu có người nào đó muốn nhận nuôi Tiểu Già Nhĩ thì A Loan chính là người thích hợp nhất.” Hạ Kỳ có thể khẳng định, trong phân hội không phải chỉ có một mình cô nghĩ như vậy, nếu đi hỏi những người khác thì cũng nhận được đáp án tương tự mà thôi. Không có cách nào a, ấu tể nhân ngư này sau khi khôi phục khả năng nói chuyện thì lập tức hướng thanh niên gọi mạt mạt. Sau khi kích phát dị năng, từ đầu tiên viết ra từ dị năng cũng là hai từ này, hơn nữa miếng vảy rụng đầu tiên cũng giao cho thanh niên cất giữ. “Ngoại trừ cậu, tôi cảm thấy Tiểu Già Nhĩ không có khả năng tiếp nhận người khác nhận nuôi.” Hạ Kỳ bồi thêm một câu. Ấu tể nhân ngư này sớm đã xem thanh niên là gia trưởng, Tạ Loan nhận nuôi hay không chỉ khác biệt ở chỗ anh cùng ấu tể này có xác thực quan hệ cha con chính thức hay không mà thôi. Nghe thấy câu nói trần thuật của đối phương, Tạ Loan nhịn không được chuyển mắt nhìn về phía ao nước bên kia. Nếu hỏi anh có muốn nhận nuôi ấu tể nhân ngư này hay không… Theo ý nguyện cá nhân thì Tạ Loan nguyện ý. Thế nhưng Tạ Loan không thể lập tức gật đầu được, anh vẫn còn chút băn khoăn, tỷ như anh không biết mình có thể làm một gia trưởng tốt hay không. Làm gia trưởng tốt là một việc rất khó khăn, Tạ Loan vẫn luôn nghĩ như vậy, nếu nhận nuôi ấu tể nhân ngư này, liệu anh có thể làm nó hạnh phúc vui vẻ trưởng thành không? So với cậu, nếu được gia đình khác nhận nuôi nó có hạnh phúc hơn không? Đó là điều làm Tạ Loan do dự không xác định. “Để ta suy nghĩ một chút.” Không có câu trả lời chính xác nhưng vẻ mặt Tạ Loan lộ rõ anh đang nghiêm túc suy nghĩ. Mặc dù Hạ Kỳ nói anh là người thích hợp nhất nhưng Tạ Loan lại không tự tin như vậy, nhận nuôi ấu tể là chuyện không thể tùy tiện, anh phải thận trọng quyết định. Nhìn ra thanh niên kỳ thực rất nguyện ý nhận nuôi ấu tể nhân ngư, Hạ Kỳ cũng không nói nhiều, cuối cùng có nhận nuôi hay không là quyết định của đối phương, cô không có quyền quyết định. Tạ Loan nghĩ hơn nửa ngày, trong đầu cứ có hai đạo âm thanh tranh cãi với nhau. Đến cuối cùng đã nháo loạn đến mức không còn nghe rõ nội dung, Tạ Loan nắm chặt nắm tay, gõ mạnh lên trán mình vài cái. Sau khi gõ văng những suy nghĩ hỗn loạn kia ra khỏi đầu, Tạ Loan dứt khoát đi thẳng tới ao nước. Nghe thấy tiếng bước chân, ấu tể nhân ngư đã sớm bơi tới cạnh ao, nhìn thanh niên chầm chậm tiến tới gần, chiếc đuôi băng lam ở dưới đáy nước lay động nhiều hơn, mà ánh mắt xanh thẳm của bé thì vẫn luôn chăm chú nhìn thanh niên. “Mạt mạt~” Nắm lấy ống quần thanh niên, ấu tể nhân ngư phát ra hai âm tiết rõ ràng, gương mặt thanh tú không có biểu tình tựa hồ vẫn có thể nhìn ra sự cao hứng của bé. Lúc nhìn thấy gia trưởng, ấu tể sẽ rất cao hứng, đây là loại phản ứng rất tự nhiên. Tạ Loan đi tới lấy khăn lông, sau đó từ dưới ao bế tiểu nhân ngư lên, dùng khăn lau khô nước trên người bé rồi ôm vào lòng. Ôm tiểu nhân ngư ngồi lên ghế mây cách đó không xa, Tạ Loan cúi đầu dùng khăn lông nhẹ nhàng giúp ấu tể lau tóc, đồng thời chọn lọc từ ngữ để nói chuyện với bé. Phảng phất cảm nhận được trạng thái bất thường từ thanh niên, ấu tể nhân ngư cũng đặc biệt an tĩnh, con ngươi xanh thẳm vẫn chăm chú nhìn gia trưởng của mình. “Mạt mạt.” Chống lại ánh mắt trong veo của ấu tể, Tạ Loan chỉ chỉ mình, dừng lại một hồi lâu mới nói nửa câu sau: “Ta chính là mạt mạt của Già Nhĩ, là loại quan hệ chính thức, Già Nhĩ có nguyện ý không?” Nói xong thì Tạ Loan cảm thấy có chút không đúng, ấu tể có thể sẽ không hiểu được ý nghĩa của từ chính thức mà mình nói. Tạ Loan đang định đổi thành từ khác, mới vừa mở miệng, còn chưa kịp nói thì xúc cảm mềm mại bên má làm anh khựng lại. Ấu tể nhân ngư cố dùng má mình cọ cọ má thanh niên, bởi vì giữa hai người có một chút khoảng cách nên tiểu nhân ngư cố gắng ngẩng cao đầu. Vây đuôi vẫy vẫy, chiếc vây đuôi băng lam của ấu tể nhân ngư hệt như một chiếc quạt nhỏ không ngừng lay động. Tạ Loan mặc dù không kịp phản ứng nhưng nhìn ấu tể đang cố ngẩng đầu cọ mình, anh theo phản xạ cúi đầu thấp một chút. Kết quả vừa cúi xuống, cảm xúc mềm mại trơn nhẵn liền biến mất, Tạ Loan vừa chớp mắt một cái, giây tiếp theo thì có cảm giác má mình bị bẹp một cái. “Mạt mạt~ mạt mạt~” Liên tục phát ra hai âm tiết này, ấu tể nhân ngư không chút chớp mắt nhìn Tạ Loan, theo bản năng chủng tộc, ấu tể nhân ngư bắt đầu phát ra tiếng ca trong veo. Tiếng ca của nhân ngu rất có sức hấp dẫn, đối với nhân viên cùng ấu tể trong phân hội thì đây chính là lần đầu tiên họ nghe thấy tiếng ca của tiểu nhân ngư. Cùng lúc ấy những người đang làm việc gần đó đều dừng lại, lắng nghe tiếng ca êm tai này. Lần thứ hai nghe ấu tể nhân ngư ca cho mình nghe, Tạ Loan cúi đầu hôn một cái lên trán bé. Muốn nhận nuôi thì cần phải làm thủ tục, cho dù Tạ Loan là người của phân hội thì vẫn phải tuân theo quy củ. Sớm đã dùng tiền giải quyết vấn đề thân phận, trước đó Tạ Loan đã có được thân phận công dân Á Tinh, chuyện chứng minh thì không quá lo lắng. Còn những yêu cầu khác thì cần tốn chút thời gian, qua vài ngày, Tạ Loan chạy tới trung tâm đăng ký nhận nuôi ấu tể nộp hồ sơ. Làm xong thủ tục, Tạ Loan cùng tiểu nhân ngư trong phân hội chính thức có quan hệ cha con. Quả thực sau khi nhận nuôi ấu tể nhân ngư, công việc cùng cuộc sống của Tạ Loan cũng không có gì thay đổi, bất quá qua một đoạn thời gian nữa thì cả phân hội Vân Bảo sẽ có một sự kiện cực kỳ quan trọng. Hai tháng sau, Tinh Minh sẽ tiếp nhận đơn xin sát hạch từ các phân hội bảo dưỡng ấu tể, đó là cơ hội cách hai năm có một lần, những phân hội nộp đơn sẽ được nhân viên tinh minh phái tới sát hạch. Số điểm nhận được trong kỳ sát hạch này sẽ quyết định phân hội có thể xếp vào danh sách những phân hội xuất sắc nhất tinh tế của chính phủ hay không, danh sách ba nghìn phân hội bảo dưỡng hàng đầu mà gia trưởng vẫn luôn nhắc tới chính là xuất phát từ bảng điểm này. Đó là danh sách có độ uy tín cực cao, tất cả các phân hội đều muốn chiếm cứ một vị trí trên bảng danh sách đó, bởi vì như vậy danh tiếng của phân nội sẽ được nâng lên rất cao. Một trăm tên đầu tiên trong danh sách khá ổn định, độ biến hóa trong mỗi kỳ sát hạch cũng không lớn, thế nhưng 2500 vị trí sau đó thì cạnh tranh rất kịch liệt. Những phân hội tham gia sát hạch, chưa nằm trong danh sách thì sẽ cố gắng leo lên, còn đã nằm trong danh sách thì chỉ hi vọng phân hội mình không rớt hạng. Năm trước, Hạ Kỳ không chú ý tới chuyện này lắm, bởi vì muốn nộp đơn xin sát hạch phải đạt đủ yêu cầu chính phủ đưa ra, mà phân hội Vân Bảo khi đó hiển nhiên không thể đáp ứng được. Hiện giờ thì phân hội đã đủ điều kiện, có thể nộp đơn a—- Nhìn tin tức thảo luận ngất trời trên tinh mạng, Hạ Kỳ có chút không kiềm được có suy nghĩ này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]