Dịch: Sun 
Sau cuộc nói chuyện ngày hôm đó, Hách Khải trở lại với ‘lịch làm việc’ hàng ngày của mình, đó chính là: đến trường, luyện quyền, ăn cơm, đi ngủ... 
Mắt thấy độ thuần thục của La Hán Quyền càng ngày càng đến gần mức của Cực Cảnh (1),lòng Hách Khải cũng lại càng không yên. Dù sao thì chuyện này cũng sẽ thật sự quyết định hướng đi của cuộc đời hắn... Tương lai rồi sẽ ra sao? Giấc mơ của hắn liệu có thể thực hiện được? Hay là sẽ phải dùng chính đôi chân của mình, lê từng bước sống cuộc đời bình thường? Tất cả rồi sẽ được giải đáp trong khoảnh khắc La Hán Quyền đạt tới đăng phong tạo cực! Vậy thì làm sao hắn có thể tĩnh tâm cho được? 
“Tâm của ngươi đang rối loạn. Hôm nay luyện tới đây thôi.” Tô Thi Yên cau mày nói. 
Hách Khải thở dốc một hơi rồi ngước nhìn sắc trời. Lúc này là khoảng ba giờ chiều, tuy hắn vẫn có thể tiếp tục luyện quyền nhưng chỉ tiêu 5000 quyền của ngày hôm nay đã hoàn thành, hơn nữa trong lòng hắn thực sự cũng rất rối ren nên dứt khoát nghỉ sởm một chút. Nếu không, luyện tiếp cũng sẽ chỉ như mấy quyền cuối cùng vừa rồi của hắn: không đạt yêu cầu nên không nhận được dù chỉ một điểm kinh nghiệm, hoàn toàn là lãng phí thể lực. 
Tô Thi Yên thấy Hách Khải thu dọn đồ đạc thì cau mày, cô nhìn về phía cây đại thụ in đầy dấu quyền của Hách Khải, nhất là dấu của mấy quyền cuối cùng. Bỗng nhiên, cô quay về phía Hách Khải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-hanh-thien-ha/3096029/quyen-1-chuong-8-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.