Dịch: Nhất Phong
Hách Khải mới tan học, vừa bước ra khỏi lớp đã vội vã đi tới phòng ăn, ở đó có người đẹp đang chờ hắn theo ước hẹn, với chén canh thịt và thịt sườn nóng hổi. . .
Đúng lúc này, một giọng nữ trong trẻo vang lên:
"Tiểu tử họ Hách kia, đứng lại đó cho ta!"
Toàn thân Hách Khải cứng đờ, dường như có thể nghe được tiếng răng rắc phát ra từ cổ khi hắn chậm rãi xoay đầu lại. Người vừa gọi hắn là một thiếu nữ có mái tóc màu đỏ sẫm với nước da trắng ngần, đang chống nạnh đứng đó, bên cạnh cô ta còn có một sĩ quan quân đội vóc người cao lớn đang mỉm cười.
"Đại, đại… Đại tỷ, ngươi đã về rồi à?" Hách Khải nói năng lắp ba lắp bắp như kẻ bị cà lăm.
Thiếu nữ mỉm cười, nghênh ngang đi tới trước mặt Hách Khải, giơ tay đo thoáng qua chiều cao của hắn, sau đó bĩu môi nói:
"Ta đi lúc ngươi 16 tuổi, hơn hai năm trời sắp được 3 năm rồi mà ngươi mới cao thêm có 10 cm thôi à? Nếu như tới 20 tuổi mà ngươi còn chưa đạt 1 mét 8 thì sau này đừng nói là quen biết ta, đừng làm ta mất thể diện!"
Hách Khải cười ngây ngô không nói gì, lúc này vị sĩ quan kia đi tới sau lưng thiếu nữ, vỗ vỗ đầu cô ta rồi ôm quyền chào Hách Khải:
"Hách huynh, đã lâu không gặp."
"Lý huynh." Hách Khải ôm quyền đáp lễ, hỏi:
"Hai người quay về thủ đô rồi à? Trận chiến đã kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-hanh-thien-ha/3096025/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.