Sư đồ hai người theo Vạn Tam Thiên vào trong lều, bởi đó chính là địa điểm thương lượng.
Lúc này thì ông chủ Vạn mới đánh tiếng chào hỏi Lý Tự Thành, tuy thái độ cũng khá niềm nở, nhưng so với cách mà y đối đãi Từ Hiền thì lại có chỗ không bằng, điều này cũng rất phù hợp với bản tính con buôn của họ Vạn.
Bởi mặc dù biết Lý Tự Thành cũng không phải kẻ đơn giản, nhưng Vạn Tam Thiên có thể dễ dàng nhận ra gã coi Từ Hiền như thiên lôi sai đâu đánh đó, vậy nên không cần bỏ ra quá nhiều vốn liếng để tạo quan hệ với gã, cứ tập trung xây đắp mối thâm giao cùng tiên sinh của gã là được.
Không thể không nói, ý nghĩ này của Vạn Tam Thiên là rất đúng đắn, bởi Lý Tự Thành tuy làm người thành thật, hơn nữa còn có chút khờ khạo, nhưng trực giác của gã lại rất kỳ diệu, có thể cảm nhận được ai là người thật sự tốt với mình, ai không.
Vậy nên nếu họ Vạn không lấy chân thành ra mà chỉ dùng đến tiền tài hay lời ngon tiếng ngọt, thế thì chắc chắc là y không thể nào đả động được vị đệ tử khai môn của Từ Hiền.
Nhưng bản thân Vạn Tam Thiên không hề muốn đả động Lý Tự Thành, y chỉ cần duy trì mối quan hệ tốt đẹp với sư phụ của Lý Tự Thành là được rồi.
Theo chân y vào trong chiếc lều nhỏ, Từ Hiền cứ tưởng chỗ này sẽ có càn khôn khác, ví dụ như trận pháp không gian gì đó, nhìn từ bên ngoài thì chật hẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-gia-he-thong-di-gioi-hoanh-hanh/1370359/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.