Cuối giờ Thìn, đầu giờ Tỵ, Từ Hiền và Lý Tự Thành rời khỏi tiệm quan tài, bỏ lại Vương Bát dõi theo ở sau lưng, y chính là kẻ đã cung kính đưa tiễn hai người đến tận cửa.
Thi thể đoàn người Cố gia lúc này đã yên nghỉ trong từng chiếc quan tài nơi không gian trữ vật của Từ Hiền, kiểu dáng đương nhiên không thể nào giống nhau như đúc, bởi tuy ế ẩm nhưng trữ hàng của Vương Bát cũng không nhiều tới mức có mười ba cái áo quan giống hệt nhau, cuối cùng phải dùng một số cái có giá trị tương đồng để bù đắp.
Vương Bát vốn dĩ không muốn lấy tiền, nhưng Từ Hiền lại bảo rằng chuyện gì phải ra chuyện đó, mua mười tặng một, mua hai chiết khấu ba thành, cứ theo như vậy mà tính, có điều họ Vương cũng không chịu.
Cuối cùng sau một phen cò kè mặc cả, mỗi bên nhường một bước, Vương Bát chỉ đành phải tính nửa giá cho Từ Hiền, thần sắc của y lúc ấy có phần khá là ấm ức khi bị ép nhận bạc từ hắn.
Phải mặc cả để được trả tiền cho người ta, Từ Hiền ngoại trừ im lặng cũng chỉ còn câm nín, không biết phải nói gì hơn.
Thiên Cơ Xa chậm rãi lăn bánh, thầy trò nhà hắn bắt đầu lên đường tiến về Duyệt Lai Khách Sạn.
Vậy mới biết, còn chưa vào ở mà Từ Hiền đã dám nói với Trương đội trưởng rằng có thể tới khách sạn tìm hắn, tựa hồ tiên đoán được rằng khách sạn vẫn còn phòng chờ mình vào ở.
Thực ra không phải vậy, Từ Hiền nào có tài diễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-gia-he-thong-di-gioi-hoanh-hanh/1370343/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.