“Chỉ lực mạnh quá!”
“Cái gì? Tàng Vân Lệnh là giả?”
“Thiên Hồ đại hiệp tùy ý phá hư như vậy, không giả còn gì.”
“Chưa chắc, Thiên Hồ Hiệp có thể tùy tiện làm hỏng bởi vì hắn là cao thủ Tiên Thiên, Hậu Thiên Tàng Vân Lệnh đối với hắn mà nói không hề đáng giá.”
“Chớ đoán già đoán non, xem Triệu Văn Trường kia trả lời thế nào.”
“Công phu hàm dưỡng của vị Triệu huynh này cũng mạnh quá, bị cao thủ Tiên Thiên giáp mặt chất vấn mà sắc diện hoàn toàn bất biến.”
“Không phải do hắn bị điểm huyệt sao?”
“Ặc…”
“…”
Triệu Văn Trường không biết trong đám quần chúng ngoài cửa có người đang khen ngợi mình, cũng không biết vì sao Từ Hiền lại cố ý gọi sai tên của hắn, hắn chỉ biết một điều là bản thân quả thật sở hữu một cái Tàng Vân Lệnh hàng rởm.
Cưỡng ép thu hồi sự chú ý của mình vào cái Tàng Vân Lệnh hàng thật, Triệu Văn Trường cố gắng bình tâm lại, khàn giọng đáp: “Ngụy Tàng Vân Lệnh đúng là của ta. Mục đích của ta khi tạo ra nó…”
Họ Triệu nói tới đây liền ngập ngừng, không biết có nên nói ra cho Từ Hiền được rõ hay không.
Thấy vậy, đao thế sắc bén của Từ Hiền lập tức bùng lên, Cố Thịnh Minh dù không phải kẻ hứng mũi chịu sào cũng phải lui lại ba bước.
Chẳng biết có phải ảo giác của bản thân hay không mà y giống như vừa mới nhìn thấy bóng dáng của Giang Đông Mãnh Hổ - Tôn Kiên lướt qua trước mặt mình.
Nhớ tới mấy quyển Tam Quốc Diễn Nghĩa cất trong túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-gia-he-thong-di-gioi-hoanh-hanh/1370310/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.