‘Thang máy?’ Gặp ba mặt vách động xung quanh mình đều không hề suy chuyển, chỉ có lối vào ở sau lưng là đang chậm rãi dâng cao lên, trong đầu Từ Hiền lập tức xuất hiện một hình ảnh lập thể: 
Với các bức vách được mài nhẵn bóng bao quanh bên ngoài, một chiếc hộp khổng lồ làm bằng đá cùng chính hắn ở bên trong, bên dưới chiếc hộp có nước nâng đỡ, bên trên chiếc hộp lại có nước đổ vào, ép cho chiếc hộp chậm rãi chìm xuống dưới. 
‘Chờ đã, nếu vậy bên ngoài chẳng phải sẽ ngập nước hay sao?’ Vừa nghĩ tới đây, Từ Hiền chợt ngẩng đầu nhìn lên, đoán rằng kết cấu của cái “thang máy” này hẳn phải có gì đó đặc biệt để ngăn không cho nước tràn ra. 
‘Hoặc cũng có thể kẻ xây dựng nơi này thích chèo xuồng.’ Hắn bịa ra một câu chuyện cười không đáng cười, cả thân thể ôm chặt lấy cây cột làm bằng Tụ Linh Mộc, dốc hết toàn bộ chân khí trong người gia trì lên bề mặt của cây cột. 
Mặc dù dựa theo kết cấu hình hộp của cái “thang máy”, trần của nó gần như chẳng thể nào sập xuống, nhưng Từ Hiền không dám đánh cược tính mạng của mình vào loại công trình đã bị bỏ hoang lâu năm thế này, cho nên mới lấy chân khí cường hóa cây cột, đảm bảo nó sẽ không bị gãy nếu chẳng may trần hang sập xuống, ép dẹp hắn như con tép. 
Chẳng mất bao lâu, mặt đất dưới chân Từ Hiền cũng dừng rung rinh, hắn ước chừng bản thân mình được đưa xuống không quá ba trượng, tính ra cũng chỉ hai, ba 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-gia-he-thong-di-gioi-hoanh-hanh/1370291/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.