Sau khi hẹn cẩn thận thời gian cùng địa điểm với Vương Bảo, Hàn Nghệ liền chuẩn bị rời đi cùng Tiểu Dã, bởi vì sắc trời cung không còn sớm nữa. 
Nhưng khi bọn họ xuống lầu thì, lại nhìn thấy một ông lão khom lưng đi tập tễnh lên lầu hai. 
Kỳ quái, trông ông lão này còn nghèo hơn mình một ít, lấy đâu ra tiền ăn cơm ở đây? Hàn Nghệ thoáng nhìn, thấy sắc mặt của ông lão kia hơi thấp thỏm bất an, trong lòng cũng đoán được thất thất bát bát. Bèn chờ đến khi ông ta đi ngang qua bên cạnh mình xong, đột nhiên thò tay ngăn cản Tiểu Dã, ra hiệu hắn đừng đi nhanh như vậy. 
Quả nhiên, ông già kia vừa mới bước lên lầu, liền nghe thấy tiếng Vương Bảo reo lên: – Hồ lão nhi, cuối cùng lão cũng chịu đến rồi, thật là để bổn công tử chờ thật lâu nha. 
Liền nghe thấy một thanh âm già nua vang lên: 
– Không biết Vương công tử gọi tiểu lão nhi tới đây, có chuyện gì dặn dò? Trong giọng nói hiển lộ ra sự sợ hãi cùng cung kính cực kỳ rõ ràng. 
– Đương nhiên là để nhắc nhở lão trả tiền chứ sao. 
– Trả tiền? Không phải nói là ba tháng sao, bây giờ mới qua ba ngày mà! 
– Ba tháng cái gì, trên giấy nợ ghi rõ ràng chính là ba ngày mà. 
– Ba ngày? Rõ ràng lúc trước chúng ta đã đồng ý là ba tháng mà. 
– Lỗ tai của lão chắc bị điếc rồi hả, chính miệng ta nói ba ngày rõ ràng, nếu không phải vậy làm gì có chuyện ta chỉ lấy lợi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-dao-xuyen-duong-trieu/30934/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.