Hàn Nghệ đương nhiên không có bản lĩnh biết trước, nhưng là một cao thủ Thiên môn, bản lĩnh đoán ý qua lời nói và sắc mặt so sánh với trinh thám còn lợi hại hơn chút, bởi vì cái này liên quan đến tiềm năng của người, trinh thám ấy à, họ tra án không ra, tối đa cũng chỉ là công trạng không tốt, nhưng là một người làm nghành Thiên môn, ở trong quá trình làm nhiệm vụ, một lời một từ của đối tượng đều liên quan đến tính mạng, gây chuyện không tốt sẽ vướng vào tử cục, trong phương diện này thiên phú của Hàn Nghệ tất nhiên là không cần nhiều lời.
Hắn vừa rồi nghe Hùng Đệ này luôn mồm hô lão lừa ngốc, nghĩ thầm rằng, nhất định là mắng Cửu Đăng hòa thượng kia.
Hùng Đệ cũng thừa nhận.
Cửu Đăng hòa thượng này mặc dù là đường ngang ngõ tắt, nhưng gã âm mưu chỉ là vì lừa gạt tiền tài, kiếm được thanh danh, cho dù là bị lừa đi một ít tiền tài, Hùng Đệ cũng không cần phải về lấy đao đi tìm gã mà liều mạng, cho nên Hàn Nghệ liền phỏng chừng nhất định đã có người chết, hơn nữa nhất định là thân nhân của Hùng Đệ, vì thế hắn liền nói cái gì mà “Cửa nát nhà tan, thù không đợi trời chung.” Chung quy sẽ không sai, mục đích đương nhiên cũng vô cùng đơn giản, chính là hy vọng có thể cùng Hùng Đệ sinh ra sự cộng hưởng, dụ dỗ y nói ra đầu đuôi sự tình. Vì thế dựa vào lời của Hùng Đệ mới nói: - Ai ôi!!!, lão lừa ngốc kia cũng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-dao-xuyen-duong-trieu/1962465/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.