Kim Trục Lưu nghĩ bụng: "Lệ Thắng Nam hy sinh bảnthân để cho cha mẹ mình đến với nhau, mình có nên hy sinh bản thân đểgiúp đại ca hay không?
Nhưng Lệ cô nương từ lâu đã biết cha và mẹ mình yêu thương nhau, nhưng mình lại không biết Hồng Anh có thật sự yêu thương đại ca hay không. Mình hy sinh bản thân thì không sao, nếu saunày đại ca biết, chẳng phải sẽ u uất suốt đời hay sao?" Kim Trục Lưu lại nghĩ: "Nhưng nếu đại ca cũng đóng vai trò của Lệ tiền bối, suốt đờimình cũng chẳng vui. Hỡi ơi, chả lẽ bi lịch đời trước lại sắp diễn ra?"
Nghĩ đến đây, Kim Trục Lưu chợt cảm thấy Lệ Thắng Nam si tình như thế thìtựa như không đúng lắm. Nhưng chàng không thể nói được chỗ nào không ổn.
Giang Hải Thiên kể xong chuyện này, Trần Quang Chiếu cũng ngẩn người ra, mặt lộ vẻ thẫn thờ.
Kim Trục Lưu chợt nghĩ: "Ồ, hình như Trần đại ca cũng có tâm sự gì?"
Không Chiếu đại sư chợt chắp tay: "Lành thay, lành thay! Rơi vào lưới tình,muộn phiền suốt đời. Một người có tuệ căn như Kim đại hiệp mà cũng không khỏi khổ não hai mươi năm".
Trần Quang Chiếu hỏi: "Vậy có cách nào giải trừ phiền não? Giả sử nói, lòng lặng như nước, biển tình không sóng thì thế nào?"
Không Chiếu đại sư nói: "Từ xưa đến nay có mấy ai có thể quên tình? Huống chi tình nghiệt là một trong vô số các nghiệt chướng mà người ta phải chịu, như tham, sân, si đều là tâm ma, tâm ma không trừ thì suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-cot-dan-tam/2063650/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.