Kim Trục Lưu đẩy cửa phòng, chỉ thấy màn gấm buông lơi, bàn ghế mờ bụi, Kim Trục Lưu cười bảo: "Nguyên Hạo huynh, nàng ta đã bỏ đi mấy ngày nay,cũng không để lại vật gì cho huynh, huynh có thất vọng không? Nhưng nhưthế cũng tốt, nàng không đi cùng Phong Tử Siêu, huynh đã yên tâm chưa?"Kim Trục Lưu thấy trên bàn ghế có bụi mờ cho nên đoán rằng Phong DiệuThường đã bỏ đi mấy ngày. Bởi vì Phong Tử Siêu dẫu đã từng trở về nhà,nàng cũng không theo y.
Tần Nguyên Hạo hỏi: "Chúng ta còn vàolàm gì nữa?" Đang hỏi, Kim Trục Lưu kéo chàng tiến vào phòng, chợt kềtai chàng nói: "Huynh hãy kéo thử bức màn" Tần Nguyên Hạo đỏ mặt: "Saolại làm thế?" Kim Trục Lưu đẩy chàng tiến đến phía trước, nói: "Ta bảohuynh mở thì cứ mở, đừng sợ!".
Té ra Kim Trục Lưu nghe bên trong có tiếng thở nhè nhẹ, ở đây có hai khả năng, một là Phong Diệu Thườngđã bị thương, nằm trên giường không thể cử động được, cũng không thể lên tiếng, hai là có một cao thủ nấp trong giường của nàng. Người có nộicông thâm hậu có thể khống chế hơi thở, cho nên Tần Nguyên Hạo không thể phát giác, nhưng Kim Trục Lưu thì có thể nghe ra. Kim Trục Lưu khôngbiết bên trong trướng có phải là Phong Diệu Thường hay không, chàngkhông muốn tự tiện vạch màn cho nên mới bảo Tần Nguyên Hạo ra tay.
Chàng ta không thể nào nói rõ điều này được, cho nên Tần Nguyên Hạo khônghiểu ý, cứ nói lớn lên. Nói chưa dứt lời, bên trong có một người ngồibật dậy, vạch màn tóm lấy Tần Nguyên Hạo rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-cot-dan-tam/142269/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.