Suốt bữa cơm hai người chẳng nói gì cả, mắt dán vào nhau rồi ngây ngô cười, mặt ửng hồng, cố tỏ ra bình tĩnh. Lúc đầu hai người ngồi đối mặt, từ từ, từ từ hai người đều nghiêng người sang một bên. Hạ Minh Nguyệt nói: “Hình như ghế sofa ở đây bị ướt.”
Cố Minh Diệp nói, “Vậy em sang đây ngồi nhé?” Hạ Minh Nguyệt gật đầu. Hai người xúm xít vào nhau.
Không khí ngọt ngào, béo ngậy, thơm ngào ngạt, nếu ai đó cầm một chiếc que đi xung quanh bọn họ, chắc chắn sẽ tạo được một thanh kẹo bông gòn.
Bữa ăn này ăn gì, cả hai đều đã quên. Hai người không thể nhớ được mùi vị của món ăn. Có vẻ như mọi thứ đều ngọt ngào, chắc mình đang ăn món tráng miệng nhỉ.
Họ lên xe, đưa Hạ Minh Nguyệt về khách sạn.
Hạ Minh Nguyệt hỏi: “Ngày mai mình đi đâu chơi?”
Cố Minh Diệp mím môi, “Ngày mai anh phải ra nước ngoài.”
Hạ Minh Nguyệt: Mình quên béng mất.
Cố Minh Diệp: Nếu không có tin nhắn của thư ký, mình cũng quên mình phải ra nước ngoài.
“Vậy khi nào anh về?” Cô gái nhỏ lưu luyến.
“Một tuần sau.”
Chà, vừa hay cô phải đi học.
Cố Minh Diệp cũng nghĩ đến điều này, hỏi: “Lúc đó em phải đi học hả?”
Hạ Minh Nguyệt gật đầu.
“Có lớp buổi tối nào không?”
Hạ Minh Nguyệt lắc đầu.
“Vậy chúng ta có thể gặp nhau vào mỗi tối.”
Úi tà, mỗi tối á. Tâm trạng của Hạ Minh Nguyệt tốt lên tức khắc. Cô cười: “Tối nào cũng có siêu xe đến đón em, diễn đàn trường nhất định sẽ nói em được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-truong-nga-ngua-cua-bach-lien-hoa/153738/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.