Vào đêm Chủ nhật, Vương Tùng Tuấn chở Lương Minh Nguyệt về Tây uyển.
Dọc đường rất yên tĩnh, anh đỗ xe vào lề đường rồi cùng cô bước xuống.
Vị trí của Tây uyển hơi khuất, cây cối cao lạ thường, đèn đường cao cao ở giữa, ánh sáng dìu dịu len qua tán cây khổng lồ, trở nên mờ ảo không rõ.
Khi cô quay người rời đi, Vương Tùng Tuấn móc lấy ngón tay cô, “Chị không mời tôi lên ngồi à?”
Lương Minh Nguyệt chỉ tay, “Cậu nói chỗ này?”
“Ừ.”
“Phòng trên nhỏ lắm, cậu không quen.”
“Nhỏ như thế nào? Không chứa nổi hai người?”
“Không tiện, có bạn cùng phòng.”
“Tôi nghe nói chị ở phòng riêng mà.”
“Muộn quá rồi. Cậu ở lại đây sẽ ảnh hưởng không tốt.” Lương Minh Nguyệt kiễng chân, hôn anh như an ủi, “Về đi.”
Vương Tùng Tuấn giữ eo cô hôn say sưa rồi mới buông ra, anh nói đùa: “Không muốn tôi lên đó à? Có bí mật trong phòng? Chị lén giấu người đàn ông khác ở đó hử?”
“Đừng nói nhảm nữa.” Lương Minh Nguyệt vỗ nhẹ vào má anh rồi đẩy anh ra, “Tạm biệt.”
Vương Tùng Tuấn ngồi trong xe, nhìn Lương Minh Nguyệt đi lên lầu, rồi nhìn đèn căn phòng bên phải bật sáng.
Anh khởi động xe, gõ ngón trỏ vào vô lăng một lúc, tắt máy rồi đi bộ về.
Hạ Tư Doanh đi ra rót nước, nghe thấy tiếng gõ cửa, cô đi tới mở ra, “A…”, hiển nhiên là rất ngạc nhiên.
“Xin chào.”
“Xin chào.” Hạ Tư Doanh có chút chật vật, túm lấy bộ đồ ngủ hình con thỏ, quay đầu liếc nhìn phòng tắm đang róc rách tiếng nước, “Cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-truong-nga-ngua-cua-bach-lien-hoa/153733/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.