Đèn đỏ dài hai phút bắt đầu chạy, đám đông vội vã băng qua vạch kẻ đường dành cho người đi bộ, những chiếc xe chờ rẽ dừng cách đó vài bước, đèn xi nhan nhấp nháy một cách thiếu kiên nhẫn trên đường phố tấp nập.
Bíp! Bíp!
Tiếng còi xe đánh thức Lâm Phưởng khỏi cơn mê. Anh ngoái lại và nhìn thấy cửa kính của một chiếc ô tô màu đen từ từ hạ xuống.
Tài xế ngó đầu ra ngoài, quát mắng: "Hai người vừa trốn trại ra đấy à? Làm gì ngồi đần ra giữa đường thế hả? Muốn chết thì về nhà mà tự sát, đừng có chạy ra ngoài gây phiền phức người khác!"
Lúc này, Lâm Phưởng mới nhận ra mình và Thời Duyệt đang đứng ở giữa đường cái. Không còn nghi ngờ gì nữa, vòng thứ hai của trận chung kết đã bắt đầu đúng vào khoảnh khắc mà họ đi vào bên trong khu vực biểu diễn. Và lần này là tới anh ta và Thời Duyệt bị "dịch chuyển" vào một "phân đoạn cốt truyện" nào đó đã được thiết lập xong.
"Xin lỗi! "
Lâm Phưởng vội vàng nói rồi quay lại vỗ vào vai Thời Duyệt, ý bảo cô mau đi theo mình.
"Thời Duyệt..."
Tuy nhiên, Lâm Phưởng vừa mới gọi một tiếng đã sững cả người vì anh ta cảm nhận được rất rõ bả vai của Thời Duyệt... Không, cả người cô đang run lẩy bẩy. Thời Duyệt hơi ngẩng đầu lên, nhìn cách đó không xa với sắc mặt trắng bệch. Lâm Phưởng nhìn theo cô, nhất thời kinh hãi. Một người phụ nữ quấn vải đen, tóc rối xù, không nhìn rõ khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-truong-livestream-ky-quai/3646717/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.