Edit + beta: Tiểu Lăng
“Cô cho rằng tôi định làm gì?” Kiệt Ngao nhìn Thiên Lý đứng dậy từ dưới người Tra Nhĩ, cười, hừ một tiếng.
“Không định làm gì, chỉ định thu bớt sát khí của mình lại thôi.” Thiên Lý lạnh lùng nói.
Kiệt Ngao hạ mắt, một tay kéo Thiên Lý vào lòng, dò trên xét dưới một hồi, nói: “Xem ra gã bảo vệ cô rất tốt, chấn động như thế mà không bị thương tích gì.”
Thiên Lý quay đầu dùng cảm giác kiểm tra tình trạng của Tra Nhĩ, không trả lời.
Kiệt Ngao bóp cằm, xoay mặt cô lại, trầm giọng nói: “Cô nói xem, nếu giờ tôi bắt cô đi thì sao?”
“Bên ngoài là trường trọng lực đứng, anh định bắt tôi đi đâu?”
“Nó sẽ có lúc biến mất.”
“Vậy đến lúc đó hẵng nói.”
Kiệt Ngao nhìn chằm chằm Thiên Lý một hồi lâu, thản nhiên nói: “Cô thật đúng là không sợ tôi… Mở mắt ra, tôi không thích ai nhắm mắt nói chuyện với tôi.”
Thiên Lý từ từ mở mắt ra, đôi mắt không có tiêu cự giống như một đôi trân châu Nam Hải đen, đen đến tự nhiên, ẩn chứa một cảm giác thần bí lại sâu sắc.
Ngón cái của Kiệt Ngao xẹt qua khóe mắt Thiên Lý, gã cảm khái, “Thật đẹp làm sao! Thì ra màu đen cũng có thể đẹp đến vậy. Thỏ con, mắt của cô không thể nhìn thấy mọi vật sao?”
“Đúng.” Thiên Lý cũng không giấu giếm.
“Thật đáng tiếc.” Kiệt Ngao tiếc nuối lẩm bẩm.
“Có thể buông tôi ra chưa?” Thiên Lý nhàn nhạt nói, cô vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-tri-thien-ly/2214260/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.