Edit + beta: Tiểu Lăng
Mọi người tự chia nhau đi lại trong đại sảnh, cẩn thận kiểm tra xem các cửa sổ đã đóng kỹ chưa.
Xích Cưu đứng trước cửa sổ bên cạnh cửa chính, hơi híp mắt, hô nhỏ: “Hình như tôi thấy Linh và Kỵ Sĩ.”
“Cái gì?” Những người còn lại nghe vậy, lập tức vây quanh.
Xuyên qua cửa sổ bò đầy ong vàng, mọi người loáng thoáng nhìn thấy hai bóng người lộ ra trên núi đá không xa, quả thật là Linh và Kỵ Sĩ.
Nặc Á lo lắng nói: “Họ đến quá gần rồi, bên ngoài toàn là ong vàng, một khi bị vây đánh, dù Kỵ Sĩ có mạnh, e cũng phải chịu thiệt.”
“Quái lạ, làm sao họ có thể từ đáy vực lên đỉnh núi nhanh như vậy?” Xích Cưu thì thào hỏi.
“Điều đó không quan trọng.” Nguyên Dã thản nhiên nói, “Nếu họ xuất hiện ở đây, vậy Thủy Kính và Liên Hoành chắc chắn đã không sao rồi.”
Mấy người còn lại cũng âm thầm gật đầu, cảm thấy an tâm hơn chút. Linh và Kỵ Sĩ hiển nhiên là đến cứu họ, nhưng lối đi đã bị sụp, dù có rời khỏi cánh cửa Vĩnh Hằng, thì phải vượt qua sườn đồi thế nào đây?
Đúng lúc này, sau lưng đột nhiên vang lên tiếng kêu hoảng sợ, mấy người Ngu Giả lập tức quay qua nhìn, thấy một thành viên Ám Các khom người xuống, miệng ói máu đen, mặt đầy vẻ đau đớn.
“Lam Điểu, cậu sao vậy?” Sa Hạt đỡ lấy anh ta, vội hỏi, “Cậu uống thuốc tinh lọc chưa?”
Lam Điểu gắng gượng gật đầu, giọng khản đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-tri-thien-ly/2214180/chuong-97-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.