“Là chim lửa!” Xích Cưu hô nhỏ.
Một đàn chim lớn màu đỏ như lửa chạy băng băng đến, hất tung bụi mù dưới dất lên, nửa đường bay vút lên cao, tiếng kêu sắc nhọn đâm đau màng nhĩ người ta.
“Làm sao có thể có chim lửa ở đây được?” Đám Nặc Á vừa khởi động vòng phòng hộ, vừa phối hợp vị trí, tất cả đều phòng thủ cho một phía.
Chim lửa thường định cư ở các hồ nước mặn hoặc vùng duyên hải, có dị năng hệ nước, tính tình ôn hòa, thường sống thành bầy đàn khoảng mấy chục nghìn con. Hôm nay mọi người chỉ gặp khoảng chừng hai mươi con, có thể là bị trọc hóa lúc bay ngang qua vùng trọc hóa.
Xung quanh đây không có nguồn nước, lực công kích của chim lửa cũng bị giảm bớt, dù khí thế rào rạt, nhưng cũng không phải là đối thủ của đám Xích Cưu. Đặc biệt là Xích Cưu, có đao Tẫn Viêm, một mình anh ta có thể giải quyết được hai phần ba đàn chim lửa. Những con còn lại đều bị Nặc Á, Ô Tặc tiêu diệt.
Thiên Lý, Tra Nhĩ, Tả Miện, Liên Hoành, ngay cả nhúc nhích cũng không cần.
Xích Cưu phóng ra một ngọn lửa, thiêu hủy hết tất cả các thi thể, còn lại năm sáu hòn đá sắc nhọn.
“Xem ra đám chim lửa này mới trọc hóa không lâu, không phải là sinh vật vốn có của khe Hoan Nhạc.” Ô Tặc thu vũ khí lại, thuận miệng nói.
Xích Cưu vứt mấy hòn đá nhọn cho Tả Miện, mất kiên nhẫn nói: “Vào đi thôi.”
Tả Miện cầm lấy đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-tri-thien-ly/2214171/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.