“Cái gì? Thành số 5 bị phá hủy?” Một người đàn ông trung niên kinh sợ hỏi trong máy truyền tin, “Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
“Tình huống cụ thể vẫn đang được điều tra, căn cứ vào tin tức mà nhóm Lạp Mỗ mang về, dường như đã có người khống chế một tên trưởng quan phân khu, hơn nữa còn giải trừ vòng cấm của tất cả các dị năng giả.” Đầu bên kia máy truyền tới một giọng nói trong trẻo lạnh lùng.
“Không thể nào!” Sắc mặt người đàn ông trung niên âm trầm, “Tạm thời chưa nói đến việc khống chế trưởng quan phân khu, chỉ giải trừ vòng cấm của tất cả các dị năng giả thôi, dùng có một bộ dụng cụ phá cấm làm sao được?”
“Có người giải được mật mã, cũng chế tạo được chìa khóa chuyên dụng.”
“…” Người đàn ông trung niên im lặng.
“Hiện tại những kẻ bên trên kia đã hạ lệnh tìm kiếm, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
“Tạm thời đình chỉ công việc dưới tầng một tầng hai của lòng đất, tất cả khai phá tầng thứ ba. Phí vận chuyển cũng đổi từ ba tháng một lần sang nửa năm một lần.” Người đàn ông trung niên ra lệnh, “Mặt khác, chế tạo lại vòng cấm, sửa chữa trình tự mở khóa.”
“Vâng.”
“Cuối cùng, tìm ra kẻ phá hủy thành số 5, ta muốn gặp.”
+++
Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Linh, Âm*, sáu dị năng giả kia đã chôn giấu quá khứ của mình đi, đều dùng thuộc tính dị năng của mình để đặt tên, tuy rằng thoạt nhìn ngoại hình của họ hơi già nua, nhưng trên thực tế người lớn tuổi nhất cũng chẳng quá 50, dựa theo tuổi thọ bình quân của người trên tinh cầu này, 50 tuổi cũng vẫn còn tráng niên, Thiên Lý gọi là “chú” cũng hợp lý.
Họ rời khỏi thành Tây Ma trước cô, trực tiếp về 5D09 trước.
Bên người Thiên Lý ngoài Tra Nhĩ ra, lại thêm một cục cưng dính người nữa. Thiên Lý đặt tên cho cậu ta là Vệ Không, coi như cho cha Vệ nhận thêm một đứa con trai.
Công tác thanh lý thành Nại Mỹ Tư tiến triển khá chậm chạp, hơn một tháng mới khai quật được một phần ba. Quân đội phong tỏa hiện trường, bất kỳ người không phận sự nào đều không được đi vào.
Đến lúc khai quật đến tầng bốn, ở bên ngoài, Thiên Lý dùng cảm giác dò thoáng qua tình huống của mảnh độc nhung kia, kết quả khá là đáng tiếc khi phát hiện toàn bộ đã bị thiêu thành tro tàn, cả gốc lẫn rễ đều bị ô nhiễm, hiển nhiên không thể gây trồng lại nữa.
Thiên Lý bất đắc dĩ, chỉ có thể thất vọng trở về. Nhưng cũng không phải là không có chút thu hoạch nào, cô đã lấy được 5 viên nhung tinh thạch không gian hoàn hảo, ít nhất có thể tăng phúc lực lượng của Vệ Không, tuy rằng tạm thời có lẽ là chưa dùng được.
Mấy ngày sau, Thiên Lý cũng quyết định quay về 5D09, dọc đường cũng thuận tiện sưu tầm thêm quy tắc mới.
Lần này thêm một người, hành trình náo nhiệt lên không ít. Tra Nhĩ vốn không thích ngồi trên Phiêu phù xa, nhưng bởi vì có Vệ Không tồn tại, hắn kiên quyết chiếm vị trí bên người Thiên Lý. Chỉ cần Vệ Không lại gần, hắn lập tức quăng một bạt tay về. Cũng may hắn cũng biết khống chế sức, nếu không sẽ tạo thành bi kịch.
Cứ như vậy, rốt cuộc Vệ Không cũng bị đánh cho thông minh ra, biết rằng không thể trêu vào Tra Nhĩ, chỉ cần có hắn ở đây, cậu ta liền ngoan đến không thể ngoan hơn. Có lẽ trong lòng cậu ta, hình tượng của Tra Nhĩ đã to lớn như một con sư tử đực uy nghiêm. Ừm, còn Thiên Lý là sư tử cái…
Hai người này từ đấm đá trốn chạy, dần dần đến bình yên mặt ngoài. Tuy rằng sắc mặt Tra Nhĩ vẫn rất thúi, nhưng tốt xấu gì cũng nguyện ý chủ động chia chút thịt cho Vệ Không lúc ăn thịt nướng, thậm chí hắn còn làm công tác rửa mặt cho Vệ Không nữa ---- đây vốn là việc của Thiên Lý, nhưng ngay từ lần đầu tiên đã bị Tra Nhĩ rống giận đoạt lấy.
Thiên Lý không khỏi nghĩ: Chẳng lẽ anh ta đã sinh ra giác ngộ thần thánh của một người làm cha?
(ý, giải thích chút xíu, tại vì Ngân vẫn luôn ed Tra Nhĩ là “hắn” khi anh chưa khôi phục như cũ, nhưng mà đây là trong suy nghĩ của Thiên Lý nên sẽ thay xưng hô bằng “anh ta”, chứ không phải do Ngân ed sai đâu nhé ^^)
Trước mặt Thiên Lý, Vệ Không vừa tinh quái lại vừa bám người, cười giống như thiên sứ. Nhưng lại sợ Tra Nhĩ một phép, thường xuyên dùng ánh mắt cẩn thận từng li từng tí mà phán đoán tâm tình của hắn. Cảm thấy tâm tình của hắn tốt thì đến gần một chút, cảm thấy không được tốt thì lại quy củ một tẹo, hoàn toàn chính là một đứa bé muốn đạt được niềm vui của cha.
Chắc hẳn Tra Nhĩ cũng cảm nhận được sự trong sáng vô ngần của cậu, mới dần dần chuyển thái độ đối với quan hệ này.
Nhưng mà trong lòng hắn vẫn luôn không vui khi giữa hắn và Thiên Lý có một người chen vào, thậm chí trước kia còn lén ném Vệ Không đi thật xa nhiều lần, kết quả đến lúc hắn trở về, thằng nhóc này vẫn mang vẻ mặt vô tội mà xuất hiện bên người Thiên Lý như cũ.
Cuối cùng hắn cũng bất đắc dĩ thừa nhận, hắn không quăng được cái sinh vật khổng lồ chướng mắt này đi…
Một tháng sau, rốt cuộc nhóm Thiên Lý cũng về tới 5D09.
Sau khi tiến vào thành nhỏ, Thiên Lý kinh ngạc phát hiện nơi này trở nên sạch sẽ hơn nhiều, rác trên đường đều bị thu dọn hết, một số công trình tổn hại cũng được tu bổ lại --- ặc, cũng chỉ là dùng kim loại tu bổ thoáng qua, ít nhất sẽ không lọt gió.
Thiên Lý đến gần trụ sở phía trước, vừa vặn gặp phải chú Thổ đang chắp tay sau lưng đi tản bộ, mà sau lưng ông bùn đất cuồn cuộn, một đống rác bị đất nuốt xuống.
“…” Thiên Lý im lặng.
“Cô Linh trở về rồi hả.” Chú Thổ cười ha ha lên tiếng chào hỏi.
“Chú Thổ đừng gọi con là cô Linh, trực tiếp gọi Thiên Lý là được ạ.” Sau này họ sẽ định cư lâu dài tại 5D09, sớm muộn gì cũng sẽ biết thân phận của cô, huống hồ thân phận “Thiên Lý” của cô cũng không phải là bí mật gì.
“Được, Thiên Lý.” Chú Thổ không để ý xưng hô chút nào.
Thiên Lý chỉ chỉ sau lưng ông, hỏi: “Chú đang làm gì vậy?”
Chú Thổ cười nói: “Chú với đám Kim rỗi rảnh quá, đành mỗi ngày đi ra quét dọn một lần. Thành nhỏ này cũng không tồi, hoàn cảnh yên tĩnh, thiết bị đầy đủ, bọn chú đều rất thích.”
“Vậy là tốt rồi, mấy chú hài lòng là được.”
Thiên Lý về chỗ ở, nghỉ ngơi mấy ngày, cũng không tiến vào trạng thái công tác ngay lập tức, cô vẫn luôn suy nghĩ một chuyện, đó chính là xin được trở thành người chuyên trách của 5D09, được hưởng quyền lợi kiến thiết, cải tạo, thu thuế, quy hoạch thành thị.
Nếu là tình hình chung, đương nhiên Thiên Lý không có tư cách này, cho dù chỉ là một tòa thành nhỏ cấp D cũng không phải người bình thường có thể có được, nhưng 5D09 đã trở thành vùng đất nửa trọc hóa, sau ba năm nữa, thậm chí sẽ hoàn toàn bị trọc hóa, tốc độ trồng cây nhân tạo không theo kịp được tốc độ trọc hóa, cho nên gần như không có người nguyện ý tiếp nhận một tòa thành thị nhất định sẽ bị vứt bỏ như vậy, huống chi nơi đây còn chẳng có bất kỳ khoáng sản gì, không hề có giá trị mở rộng.
Cho nên, Thiên Lý có cơ hội xin được. Cô gửi tin cho A Nhĩ Đế Tư trước, hy vọng được anh ta trợ giúp.
A Nhĩ Đế Tư trả lời tin rằng: [Chuyện này không khó, chỉ cần em trình đơn, cam đoan tiến hành ít nhất là ba năm xanh hóa, kéo dài tốc độ trọc hóa thêm hai năm, vậy bất kể là sau này có thành công xua đuổi trọc khí đi không thì em vẫn là người chuyên trách của 5D09.]
Trong lòng Thiên Lý mừng rỡ, lập tức chuẩn bị tốt tư liệu, trình đơn xin.
Trong thời gian chờ trả lời, cô bắt đầu mua thực vật nhân tạo với số lượng lớn. Chính phủ vô cùng buông lỏng chính sách xanh hóa, chẳng những giá rẻ, lại còn lập chế độ khuyến mãi chuyên môn. Nhưng nếu có người cố ý lãng phí tài nguyên thực vật, một khi thẩm tra ra, chính phủ cũng sẽ trừng phạt nghiêm khắc.
Thiên Lý muốn xanh hóa vùng đất nửa trọc hóa, người bình thường sẽ thấy đây là hoàn toàn cố hết sức chứ không phải nịnh nọt, dù là chính phủ cũng lười quản lý. 5D09 nối liền với vùng đất trọc hóa, tràn ngập trọc khí và sinh vật trọc hóa, người bình thường hoàn toàn không thể công tác ở đây, mà dị năng giả sẽ càng không hứng thú chạy tới biên cảnh trồng cây gây rừng.
Thiên Lý không quan tâm những điều này, cô có linh khí hồ lô, có thể tinh lọc nguồn nước, làm thổ nhưỡng màu mỡ, tuy rằng có lẽ cần thời gian khá lâu, nhưng vẫn có hy vọng xua đuổi trọc khí.
Cô mua năm vạn gốc cây nhân tạo, chia thành 8 nhóm chuyển đến ba tháng một lần.
Đám chú Thổ biết ý định của Thiên Lý, đã sớm quy hoạch mấy khu đất ngoài thành, mấy vạn hố đất cũng hoàn thành trong vòng chưa đầy mấy ngày. Phần lớn cây Thiên Lý mua cũng chỉ là loại cây thụ linh (cây thu hút linh khí) một hai năm, gồm các loại cây lớn như nhãn, hoa, cỏ, ngô, v.v… là chính, gần như không thể mua các loại cây quá hai năm với số lượng lớn.
(một hai năm ở đây ý chỉ chu kỳ sống của cây)
Thiên Lý mang Tra Nhĩ vào rừng rậm khảo sát.
Vệ Không bị cô ném cho mấy ông chú kia, qua mấy ngày dạy dỗ, rốt cuộc cậu ta cũng nguyện ý tạm thời rời khỏi Thiên Lý. Tuy rằng hiện tại cậu ta cần phải học tập rất nhiều thứ. Nhưng có mấy chú ấy dạy bảo, tin rằng cậu ấy cũng sẽ nhanh chóng từ một bé con vô tri lột xác thành một thanh niên sáng láng đầy hứa hẹn.
Rừng rậm phía Bắc của 5D09 có trình độ trọc hóa nhỏ nhất, chỉ có một phần phía biên giới xuất hiện hiện tượng trọc hóa, nhưng được linh khí hồ lô tưới nước xuống, đang chậm rãi khôi phục lại. Phần trọc hóa nghiêm trọng nhất là hai mặt Tây và Nam, phần lớn thực vật ở đó đều đã bắt đầu khô héo, hơn nữa có rất nhiều sinh vật trọc hóa, tạm thời chưa xử lý được.
Cho nên Thiên Lý định xanh hóa phía Đông trước, tạo ra một vòng đai bảo vệ màu xanh, nhanh chóng hợp thành một đường với rừng rậm phía Bắc, dựa vào linh khí rừng Bắc mà phát triển cây nhân tạo nhanh hơn.
Thiên Lý phát hiện ra một gốc cổ thụ trăm năm khổng lồ trong rừng rậm, tuổi thọ cỡ khoảng bốn – năm trăm năm.
Vuốt ve thân cây xù xì, cô không khỏi nghĩ đến gốc Hiên Viên Bách nghìn năm tại rừng Trầm Mặc ở thành Nguyệt Hoa kia. Hiên Viên Bách tự hình thành quy tắc, linh khí tinh thuần, ảnh hưởng đến thực vật xung quanh từ năm này qua tháng nọ, quy tắc mới không ngừng diễn sinh. Cánh rừng kia tiếp giáp với vùng đất trọc hóa, lại có thể trường tồn lâu như vậy, cũng đủ biết lực lượng kia mạnh như thế nào.
Nếu nơi đây cũng có một gốc Hiên Viên Bách thì tốt! Thiên Lý không nhịn được cảm than.
Đáng tiếc, quy tắc như thế chỉ có thể gặp mà không thể cầu, ắt hẳn không phải năm – sáu trăm năm tiến hóa thì tuyệt đối không thể hình thành được. Tuy gốc cổ thụ trăm năm này cũng là cây cao to như Hiên Viên Bách, nhưng quy tắc lại không đầy đủ, độ tinh khiết của linh khí cũng không cao như vậy.
Thiên Lý hít một hơi, vừa chuẩn bị thu tay lại, đột nhiên cảm thấy lòng bàn tay trái hơi nóng lên, sau đó chậm rãi rung rung.
Cô hơi sửng sốt, không nhịn được hơi khẩn trương lên, chẳng lẽ con cô xảy ra chuyện gì?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, viên ngọc trong tay lại truyền đến một tình cảm ấm ấp, dường như đang trấn an cô. Thiên Lý bình tĩnh lại, bắt đầu cẩn thận chú ý biến hóa trong lòng bàn tay.
Bàn tay của nàng chạm vào thân cây cổ thụ, linh khí từ trong lòng bàn tay chậm rãi đi vào trong thân cây, giống như có sinh mệnh, dạo quanh trong thân cây, dần dần vẽ ra một bức hoa văn phức tạp. Nếu Thiên Lý không nhớ lầm, hoa văn này đúng là quy tắc của gốc Hiên Viên Bách kia!
Con cô đang phục chế lại quy tắc của Hiên Viên Bách! Hiểu được điều này, trong lòng Thiên Lý hơi hơi kích động.
Không biết qua bao lâu, quy tắc hình thành, cổ thụ vốn hơi xơ xác dường như được rót vào một sức sống mới, lá cây nhảy múa trong gió, thân cây trở nên rắn chắc hơn, linh khí tiến hóa, lan rộng ra không chút gián đoạn nào, cỏ cây xung quanh đều trở nên dạt dào sức sống.
Thiên Lý sợ hãi thán phục, đột nhiên không biết nói gì.
Nếu cẩn thận thẩm tách, có thể phát hiện ra, gốc cổ thụ được phục chế lại quy tắc của Hiên Viên Bách này cũng không có lực lượng mạnh như Hiên Viên Bách, nhưng tác dụng vẫn không nhỏ, ít nhất có thể đẩy nhanh tốc độ tiến hóa linh khí của cánh rừng này. Đến khi rừng cây nhân tạo hình thành, không cần linh khí hồ lô tưới tắm, cũng có thể kéo dại thời gian cây cối bị trọc hóa.
Thiên Lý mừng rỡ không thôi, nếu có thể phục chế quy tắc của Hiên Viên Bách, có phải đồng nghĩa là những quy tắc khác cũng có thể được phục chế?
Cô sờ lên lòng bàn tay, đứa bé không thể trả lời vấn đề của cô, cô quyết định tự đi nghiệm chứng. Lúc phục chế vừa rồi, cô cũng không cảm thấy đứa bé xuất hiện tình trạng gì khác thường, có thể thấy phục chế quy tắc cũng không phải là gánh nặng đối với bé.
Nhưng dù như thế, Thiên Lý vẫn tiến hành cẩn thận từng li từng tý, luôn luôn chú ý trạng thái của bé.
Sau mấy ngày, Thiên Lý thông qua thí nghiệm hơn mười quy tắc, rốt cuộc cũng cho ra một kết luận, muốn phục chế quy tắc phải thỏa mãn mấy điều kiện tiên quyết sau.
Một: Đối tượng phục chế quy tắc phải tự hình thành hệ thống, có thể tự tuần hoàn và chữa trị. Giống như những quy tắc Thiên Lý tìm được trước kia, một khi bị hỏng sẽ hoàn toàn biến mất, chỉ có khắc thành linh khí mới có thể trở nên vững chắc.
Hai: Đối tượng phục chế phải cùng một loài thực vật.
Ba: Đối tượng phục chế phải có trụ cột linh khí nhất định. Gốc cổ thụ kia có khoảng 500 năm tuổi thọ, linh khí dồi dào. Nếu là cây nhân tạo 500 năm trở xuống, e là không thể phục chế thành công.
Bốn: Lực lượng của đối tượng phục chế sẽ yếu hơn quy tắc vốn có, nhưng tác dụng cũng giống nhau.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]