Chương trước
Chương sau
[Ngoài cửa có kháchtới, xin hỏi chủ nhân có muốn mở cửa hay không?] Giọng nói điện tử độtnhiên vang lên, kinh động đến ba người trong phòng.

Tiếp theo,bên cạnh cửa xuất hiện một màn ảnh, cho thấy hình ảnh của người bênngoài, bất ngờ lại đúng là chính chủ mà bọn họ đang thảo luận ---- Thiên Lý.

Gia Lý vừa nhìn thấy, đã cả giận nói, “Tôi còn chưa đi tìm nó tính sổ đâu, không ngờ nó cũng đã tự mình lăn tới cửa rồi!”

La Phu và Khắc Lôi Cách liếc nhau, sắc mặt ngưng trọng.

La Phu thấp giọng hỏi, “Cô bé làm sao biết được vị trí của chúng ta?”

“Chẳng lẽ vừa rồi lúc dùng máy tính đã bị nó theo dõi ngược lại?”

“Không thể nào.” La Phu lắc đầu phủ nhận, “Tôi không tin có người có thể thông qua dụng cụ đếm trộm do tôi lắp đặt mà tiến hành theo dõi ngược lại,hơn nữa còn có thể hoàn toàn không khiến tôi phát hiện!”

“Các cậu đừng có mà đoán đi đoán lại nữa, trực tiếp tra hỏi không được à?” Gia Lý nói, “La Phu, mở cửa!”

La Phu và Khắc Lôi Cách đồng thời liếc qua vị đại thiếu gia này, còn chưalàm ra quyết định đã nghe thấy giọng nói của Thiên Lý truyền đến từtrong micro, “Tôi biết rõ các anh đang ở đây, mở cửa đi, chúng ta cầnnói chuyện.”

La Phu nhíu mày, nói, “Mở cửa, mời khách vào.”

Cùng lúc đó, Khắc Lôi Cách theo bản năng ẩn thân, núp vào một góc.

Cánh cửa kim loại mở ra, bóng dáng nhỏ gầy của Thiên Lý xuất hiện trong mắtba người, sắc mặt cô không hề thay đổi mà cất bước tiến vào.

Gia Lý liếc nhìn cô, cười nói, “Làm sao? Tên hộ vệ bên cạnh mi đâu rồi? Hôm nay không đi cùng mi sao?”

Thiên Lý liếc cũng không thèm liếc hắn một cái, trực tiếp chuyển hướng lên hai người La Phu và Khắc Lôi Cách.

La Phu hỏi, “Không biết tiểu thư Thiên Lý đến đây để làm gì?”

Thiên Lý lấy dụng cụ đếm trộm từ trong túi áo ra, đặt nhẹ lên trên bàn, thảnnhiên nói, “Các anh dường như đã quên chút đồ ở chỗ của tôi, hôm nay tôi đặc biệt đến để hoàn trả.”

Sắc mặt La Phu biến hóa, cứng ngắc nói, “Tiểu thư Thiên Lý nhớ lầm rồi sao? Đó cũng không phải là đồ của bọn tôi.”

“Phải không?” Thiên Lý tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, “Như vậy, có muốn tôi tra lại hình ảnh máy theo dõi cùng ngày máy tính bị trộm hay không?”

“Hặc hặc.” La Phu còn chưa nói gì, Gia Lý đã cười nhạo trước, “Điều tra rathì như thế nào? Máy theo dõi làm sao có thể lấy được Khắc…”

“Gia Lý!” La Phu cắt ngang lời của hắn, hung hăng trừng mắt một cái, “Tiểuthư Thiên Lý, hôm nay cô tới rốt cuộc là muốn làm gì? Kính xin hãy nóirõ.”

“Nên xưng hô anh như thế nào?” Thiên Lý không trả lời mà hỏi lại.

“La Phu.”

Sắc mặt Gia Lý đắc ý, bổ sung thêm, “Đây chính là anh họ của ta, dị nănggiả cảm ứng tâm điện.” (đại khái là có thể cảm ứng mấy thứ liên quan đến máy móc điện tử)

Biểu cảm của Thiên Lý không thay đổi, tronglòng lại thở dài: Không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo.Hôm nay coi như là cô được tìm hiểu một lần đi. Vốn cô còn chưa xác định được dị năng của La Phu, hiện tại lại có người giải đáp cho cô, thực sự là vô cùng cảm kích.

La Phu chắc hẳn cũng cảm thấy hơi mất mặt, khóe miệng co giật liên tục.

Gia Lý vẫn chưa tự ý thực được, còn nói thêm, “Nếu hôm nay mi thành thậtxin lỗi bản thiếu gia, bản thiếu gia liền bỏ qua chuyện cũ, tha cho mimột mạng.”

“Xin lỗi?” Thiên Lý đan hai tay trên đầu gối, nói,“Thật ngại, tôi vẫn cho là mình chưa có sai. Ngược lại, tôi còn muốn các anh phải xin lỗi tôi.”

“Bảo bọn ta xin lỗi?” Gia Lý cười mỉanói, “Đầu óc mi bị hỏng rồi sao? Làm sao ta phải xin lỗi mi? Mi cho milà ai? Chẳng qua chỉ là một con nhóc mồ côi sau thú triều mà thôi, cũngchẳng có dao động của năng lượng, không biết là dùng cái thủ đoạn gì màlừa gạt được cái thân phận bây giờ…”

“Gia Lý!” La Phu nghiêm nghị quát hắn dừng lại, quay đầu nói với Thiên Lý, “Thật xin lỗi, Gia Lý lỗ mãng, xin không cần trách.”

Thiên Lý nheo mắt lại, đối diện với Gia Lý, lạnh lùng nói, “Tôi nghĩ anh ítnhất cũng phải hiểu một chút pháp luật đi, trong luật về quyền dành chodị năng giả, có một luật bảo vệ đặc biệt dành cho dị năng giả vị thànhniên, lời nói vừa rồi của anh, đã gây tổn hại đến danh dự của tôi, đủ để tạo thành tội phỉ báng không lí do, tôi có thể trực tiếp khởi tố, yêucầu anh phải công khai xin lỗi tôi.”

“Hừ!” Gia Lý không cho là đúng, nói, “Ta nói thì làm sao? Mi có chứng cứ sao?”

Thiên Lý không nói một lời, chỉ ấn một cái nút nào đó trên máy tính đang mở,chỉ nghe thấy bên trong truyền ra, “… Mi cho mi là ai? Chẳng qua chỉ làmột con nhóc mồ côi sau thú triều mà thôi…”

Sắc mặt Gia Lý lập tức đỏ lên, chỉ vào Thiên Lý cả giận nói, “Mi lại có thể ghi âm!”

“Chủ đề mà chúng ta đang bàn luận cũng không liên quan gì đến cơ mật thươngmại, lại càng không liên quan đến vấn đề riêng tư, tôi có quyền ghi âm.”

Gia Lý tức đến không nói ra lời, từ nhỏ đến giờ, vẫn chưa có người nào dám không cho hắn mặt mũi như vậy!

La Phu tiến lên một bước, chân thành nói, “Tiểu thư Thiên Lý, tôi thay emhọ xin lỗi em, việc này là lỗi của chúng tôi, em có yêu cầu gì có thểnói ra.”

“La Phu.” Gia Lý kêu lên.

“Em câm miệng!” La Phuquát to hắn một tiếng, sau đó lại nhìn Thiên Lý, “Gia tộc Tây Khắc cũngcoi như có chút danh tiếng ở 4B03, tôi nghĩ tiểu thư Thiên Lý cũng không hy vọng khiến chuyện ồn ào lớn hơn đi.”

“Anh xin lỗi vì lời vũnhục vừa rồi của Gia Lý Tây Khắc đối với tôi, hay là vì chuyện các anhcài dụng cụ đếm trộm trên máy tính của tôi?”

Đầu lông mày của LaPhu hơi nhúc nhích, cười nói, “Tôi nghĩ tiểu thư Thiên Lý đã hiểu lầm,chúng tôi cũng không cài đặt dụng cụ đếm trộm nào cả.”

“Vậy anh cho là tôi làm sao lại tìm tới được chỗ này?” Thiên Lý nhàn nhạt hỏi.

La Phu nghẹn lời, ánh mắt chuyển qua chỗ máy tính của mình, từ đầu đếncuối trong lòng vẫn không tin cô bé này lại có loại bản lĩnh đó. Nhưngkhông thể không nói rằng, hắn quả thực đã xem thường cô. Sở dĩ trước đóhắn nhúng tay vào, chỉ là vì nhìn thấy bộ dạng muốn đánh người ta đếntàn phế của Gia Lý, hắn mới đề nghị chỉ cần dạy dỗ nhẹ nhàng một chút là được rồi, lại không nghĩ tới đối thủ của bọn hắn không phải là một conthỏ trắng nhỏ, mà là một con sư tử con can đảm lại thông minh.

“Việc này đúng là lỗi của chúng tôi.” La Phu ngồi xuống đối diện Thiên Lý, rót một tách trà cho cô.

Gia Lý thấy thế, bất mãn nói, “La Phu, anh làm gì? Nó nói chúng ta động tay động chân lên máy tính của nó, căn bản là không có chứng cứ, chúng tacũng có thể nói nó đang phỉ báng!”

Thiên Lý nhíu mày, thực sự làhiếm có, hắn còn biết vừa học tập vừa áp dụng (ý là nói tên này học tiểu Lý muốn khởi tố lại ấy mà)

Cô nói, “Các anh thật sự cho rằng tôi không có chứng cứ? Trước đó từ trong máy theo dõi tôi…”

“Thôi đi.” Gia Lý ngắt lời, nói, “Không bằng mi trực tiếp lấy ra cho chúng ta nhìn coi, rốt cuộc máy theo dõi đã ghi được cái gì?”

Thiên Lýcười cười, đứng lên, giống như vô tình đi đến hướng gần cửa sổ, gõ nhẹngón tay, nói, “Bất kể là dị năng già cũng đều có nhược điểm, bước quasẽ để lại dấu vết, trên đời không có cái gì gọi là ‘không chút sơ hở’,anh thử nghĩ xem?”

Câu hỏi cuối cùng lại là nói với Khắc Lôi Cách đang ẩn thân trong góc.

La Phu lập tức đứng lên.

Khắc Lôi đang trong trạng thái ẩn thân để xem kịch vui cũng thay đổi sắc mặt.

Thiên Lý lại nói tiếp, “Nếu các anh đã điều tra qua về tôi, thì nên biết tôilà dị năng giả linh giác, ẩn thân không có chút ý nghĩa nào với tôi.”

Không khí trong phòng lập tức rơi vào yên lặng.

Sau một hồi lâu, Khắc Lôi Cách lộ rõ thân hình, cười khổ nói, “Mặc dù em là dị năng giả linh giác, nhưng ẩn thân của tôi chẳng những có thể chegiấu dấu vết từng hoạt động, còn có thể điều chỉnh nhịp tim và hô hấphòa làm một với hoàn cảnh, dị năng giả linh giác bình thường căn bảnkhông thể phát hiện được. Em, rất lợi hại.”

“Cảm ơn đã khenngợi.” Thiên Lý xoay người, đối mặt với cả ba, “Mục đích chủ yếu mà hômnay tôi đến, ngoại trừ muốn các anh xin lỗi ra, còn muốn nhắc nhở cácanh, đừng gây thêm phiền toái cho tôi. Tôi có thể tha thứ cho các anhlần một lần hai, nhưng tuyệt đối sẽ không để mặc đến lượt ba lần bốn.Mỗi người đều có một điểm mấu chốt, một khi vượt qua điểm mấu chốt này,tôi không thể bảo đảm mình còn có thể bình tĩnh mà trao đổi với các anhgiống như bây giờ hay không. Phải biết rằng, tính tình của một đứa nhỏ,dù sao cũng vẫn không thể suy nghĩ tốt đâu đấy.”

Đứa nhỏ? Cô rốt cuộc là cái giống loài đứa nhỏ gì? Trong lòng ba người đồng thời sinh ra một ý nghĩ như vậy.

“Mặt khác, Gia Lý Tây Khắc, tôi cần phải phổ cập cho anh một kiến thức sau.” Thiên Lý từ từ nói, “Máy theo dõi thông thường tuy rằng không thể ghilại được hình ảnh của dị năng giả ẩn thân, nhưng mà nếu máy quét cảmgiác nhiệt, người ẩn thân sẽ không thể che giấu được.”

Mặt Gia Lý đỏ lên, bị nói đến mức không hề có sức phản bác.

La Phu và Khắc Lôi Cách nhìn nhau cười khổ, không nghĩ tới hành động củabọn họ lại sơ hở khắp nơi, từ lúc vừa bắt đầu liền đã định sẵn là bị chê cười. Sự cẩn thận và sắc bén của cô bé hoàn toàn vượt xa người bìnhthường. Coi cô như một đứa nhỏ, hiển nhiên chính là sự ngu ngốc củamình.

La Phu thở dài một hơi, nghiêm mặt nói, “Tôi thành tâm xinlỗi tiểu thư Thiên Lý, hy vọng em có thể tha thứ cho hành vi vô lễ đócủa chúng tôi.”

Khắc Lôi Cách cũng sờ đầu nói, “Sớm biết như vậy, lúc trước tôi cũng sẽ không lội vào vũng nước đục này. Lần này thực sựquăng hết mặt mũi đi rồi.”

Gia Lý cắn răng, vẫn không phục nói, “Rõ ràng tôi mới là cái người bị khi dễ cơ mà, bây giờ làm sao lại phải xin lỗi nó?”

“Gia Lý Tây Khắc, chắc hẳn cho tới bây giờ anh cũng chưa từng đi đến địaphương bị trọc hóa đi, cũng chưa từng chính thức tham gia chiến đấu mộtcách thật sự.” Thiên Lý bình tĩnh nói, “Ở đó, một khi xúc động mà phạmsai lầm, thứ mất đi là tính mạng, căn bản không có cơ hội để giải thích. Anh có được sự che chở của gia tộc thì hãy quý trọng thật tốt đi, không nên gây thêm phiền toái cho người khác nữa.”

Gia Lý nghe cô nghiêm trang dạy bảo, tức giận nói, “Cô…”

La Phu vội vàng ngắt lời, “Tiểu thư Thiên Lý nói đúng, sau này chúng tôi sẽ trông giữ Gia Lý thật tốt.”

Thiên Lý gật đầu, chẳng biết tại sao lại đột nhiên nói với không khí, “Được rồi, cứ như vậy là được. Tra Nhĩ, chúng ta đi thôi.”

Ba người kinh ngạc nghi ngờ, nhìn khắp xung quanh.

Thân hình của Tra Nhĩ lặng yên không chút tiếng động mà xuất hiện sau lưng Gia Lý.

Gia Lý vừa quay đầu liền nhìn thấy gương mặt của Tra Nhĩ gần trong gangtấc, thâm trầm mà lạnh lùng, ánh mắt như lưỡi đao, sát khí trên ngườigiống như thực chất, đâm vào da thịt khiến người ta đau nhức. Hắn hoàntoàn không nghi ngờ tên thanh niên này có thể nhẹ nhàng mà giết hắn.Quan trọng hơn chính là, cảm giác đè ép dày đặc như vậy, mà trong lúchắn (TN) ẩn thân lại không lộ ra chút nào, thật sự là quá mức đáng sợ!

Gia Lý sợ tới mức tim suýt chút nữa đã ngừng đập. Hắn chưa từng biết chỉcần nhìn người khác một cái thôi cũng có thể sinh ra cảm giác tuyệtvọng.

La Phu và Khắc Lôi Cách cũng kinh hãi không thôi, ngườithanh niên này ở trong phòng bọn họ lâu như vậy, vậy mà bọn họ lại không phát giác được gì. Nếu đối phương muốn ám sát bọn họ, quả thực là dễnhư trở bàn tay.

“Anh, anh cũng là dị năng giả ẩn thân?” Khắc Lôi Cách không nhịn được hỏi.

Tra Nhĩ không để ý tới hắn, nháy mắt một cái đã xuất hiện ở bên cạnh ThiênLý, tốc độ nhanh đến mức giống như dịch chuyển tức thời.

“Hay… hay là dị năng giả tốc độ?” Ba người nhất thời cũng không biết nên phán đoán chuẩn xác như thế nào.

Trên người Thiên Lý và Tra Nhĩ đều không có dao động dị năng, nhưng lại đềubiểu hiện không tầm thường. Trước đó Gia Lý còn có một chút tâm tư đentối, nhưng bây giờ lại hoàn toàn dập tắt. Bọn họ đúng là dị năng giả,hơn nữa còn là dị năng giả có thân phận, lúc trước chú của hắn cũng đãnhắc nhở qua, chẳng qua lúc đó hắn cũng không cho là chuyện quan trọnggì.

Tuy rằng Gia Lý làm việc rất xúc động, bất kể hậu quả, nhưngđến lúc này cũng biết mình và hai người này quả thực không cùng một cấpđộ.

Trong lòng của hắn sinh ra một loại cảm xúc sợ hãi và tự tichưa từng tồn tại. Đây chẳng lẽ chính là điểm khác nhau giữa dị năng giả tham gia thực chiến và dị năng giả sống an nhàn sung sướng sao? Bất kểlà thực lực, hay là trí lực, trước mặt bọn họ, bản thân quả thực giốngnhư đồ ngốc.

“Như vậy, việc này liền chấm dứt đi, chúng tôi xintừ biệt.” Thiên Lý đi tới trước cửa, lại xoay người nói, “Mặt khác, xintiên sinh La Phu hãy xóa bỏ bản copy tài liệu từ máy tính của tôi, tuyrằng không phải là tài liệu quan trọng gì, nhưng bị người khác xem trộmcũng không phải là chuyện vui gì cho cam đâu.”

La Phu gật đầu, “Có thể, tôi sẽ xóa đi.”

Thiên Lý cười cười, “Cảm ơn, hy vọng lần sau gặp mặt, chúng ta có thể trao đổi bằng phương thức hữu nghị hơn.”

“…” Tốt nhất là đừng gặp lần nữa. Ba người đều lộ ra biểu cảm mất tự nhiên.

Đợi hai người rời đi, Gia Lý mất hứng ngồi xuống ghế salon, biểu tình khó coi.

Khắc Lôi Cách kỳ quái nhìn hắn, hỏi, “Gia Lý, cậu làm sao vậy? Lại có thể không kêu la đòi lấy lại danh dự nữa.”

“Còn đòi cái gì nữa?” Gia Lý tức giận trừng hắn, “Tôi muốn phái người ám sát bọn họ, các cậu sẽ cho phép sao?”

“Nếu em thật sự làm như vậy, anh sẽ yêu cầu gia tộc xóa tên em.” La Phunghiêm khắc nói, “Trong giới dị năng giả tuyệt đối không cho phép giếthại lẫn nhau, em nếu dám xuống tay giết họ, gia tộc cũng không chứa nổiem. Người nào có thể gây sự, mà người nào không thể gây sự, em vẫn nênsuy nghĩ một chút đi!”

Gia Lý ngượng ngùng nói, “Thuận miệng nóimột chút thôi, em hôm nay bị một đứa bé dạy dỗ đến xám mặt xám mũi, anhvẫn còn muốn dạy dỗ em một trận nữa sao?”

La Phu cũng không nói thêm gì nữa.

Lại qua một lúc lâu, Gia Lý đột nhiên lẩm bẩm, “Hay là mình cũng nên đi đến biên giới rèn luyện một lần…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.