Chương trước
Chương sau
"Lát nữa anh sẽ gặp cô bé kia." Trong văn phòng, trong bộ đàm của Trung úy Lai Tư truyền đến giọng nói của một người thanh niên.

"Đúng vậy, trưởng quan có gì muốn chỉ thị sao?" Trung úy Lai Tư cung kính trả lời.

"Lát nữa bảo trì trạng thái kết nối truyền tin, tôi muốn nghe nội dung trò chuyện của các anh một chút."

"Được."

Sau một thời gian dài, Thiên Lý và Tra Nhĩ được dẫn vào phòng công vụ.

"Tiểu thư Thiên Lý, hãy để ta thay mặt hơn một ngàn người sống sót trên số LEO1317, một lần nữa bày tỏ sự biết ơn đối với con." Trung úy Lai Tư và Thiên Lý bắt tay, ánh mắt lợi hại của Tra Nhĩ liền bắn thẳng đến.

Áp lực phảng phất giống như có thực kia khiến trung úy Lai Tư âm thầm kinh hãi. Đêm qua ông chưa kịp lưu ý người thần bí chưa từng nói một lời này, hôm nay vừa thấy mới biết được hắn cũng là người không thể khinh thường.

Ông lại lên tiếng chào hỏi với Tra Nhĩ, lại không nhận được câu trả lời.

Thiên Lý giải thích: "Tra Nhĩ không giỏi giao tiếp với người khác, kính xin Trung úy Lai Tư thứ lỗi cho."

Trung úy Lai Tư khoát khoát tay, không thèm để ý nói, "Không sao hết, mời ngồi. Vài ngày tới, ta còn muốn tiến hành điều tra cặn kẽ đối với sự cố lần này, hy vọng tiểu thư Thiên Lý có thể cung cấp một chút tin tức cụ thể, đợi mọi chuyện kết thúc, ta đại biểu cho phía chính phủ phát huy hiệu vinh dự cho tiểu thư Thiên Lý."

"Huy hiệu vinh dự thì không cần." Thiên Lý nhíu mày, trả lời: "Tôi phải mau chóng đi tới 3B14, báo danh tham gia giải thi đấu vũ khí, cho nên chỉ sợ không thể dừng lại ở chỗ này."

"Giải thi đấu vũ khí?"

Thiên Lý gật đầu: "Người giám hộ của tôi - Bá Ân tiên sinh đã cung cấp cơ hội khó có được lần này cho tôi, tôi không muốn bỏ qua."

Trung úy Lai Tư nghe vậy, kiểm tra màn hình ở trên mặt bàn một hồi, cười nói: "Thì ra là như vậy, cha của tiểu thư Thiên Lý là một máy móc sư ưu tú, xem ra con cũng thừa kế chí nguyện của cha mình. Song lấy năng lực của con, làm trợ thủ không khỏi lãng phí tài năng của mình rồi."

Thiên Lý dừng một chút, đối phương hiển nhiên đã điều tra qua thân thế của nàng, ngay cả chuyện nàng chuẩn bị lấy thân phận trợ thủ đi dự thi cũng biết.

Nàng ung dung thản nhiên nói: "Tuổi tôi còn nhỏ, xét ở phương diện kiến thức trước sau vẫn kém hơn so với các đại sư thành danh đã lâu. Cho nên tôi cũng không cho rằng làm trợ thủ là lãng phí tài năng của mình, có thể học tập kinh nghiệm quý báu của người khác là đã không uổng công chuyến này rồi."

Luis lộ ra vẻ mặt thấu hiểu, nói: "Đã như vậy, ta cũng không nên làm người khác khó chịu. Con dự định khi nào thì xuất phát? Ta giúp con đặt chuyến bay."

"Cám ơn trung úy Lai Tư, tôi hy vọng càng nhanh càng tốt."

Trung úy Lai Tư gật gật đầu, lại nói, "Mặt khác, còn có một việc, có không ít phóng viên hy vọng phỏng vấn con, con có tiếp nhận hay không?"

Thiên Lý không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt: "Không được, xin Trung úy Lai Tư hãy giúp tôi giữ bí mật, sự kiện lần này tôi đã đi quá giới hạn, cũng không muốn tiếp tục nổi bật hơn nữa.”

Lai Tư cũng không cảm thấy ngoài ý muốn với câu trả lời của Thiên Lý, dù chỉ trò chuyện với cô bé một lúc, nhưng có thể nhìn ra được đó là một đứa nhỏ chững chạc. Dị năng giả loại hình trí lực tuy rằng có IQ vượt xa người bình thường, nhưng nhân tố quan trọng cuối cùng quyết định thành tựu của một người cao hay thấp, lại là tính cách.

"Được, chuyện này giao cho ta đi, ta đã hạ lệnh cho đám người Kiều Trì không được phép lộ ra tin tức của con, chắc chắn không có người quấy rầy con đâu."

"Cám ơn Trung úy Lai Tư." Thiên Lý khẽ khom người chào.

"Không cần khách sáo." Trung úy Lai Tư cười nói, "Về sau còn muốn để con chiếu cố nhiều hơn."

Ông đã có thể đoán được cô bé này không lâu sau đó sẽ tiến vào tầng quản lý, có lẽ là chưa tròn năm năm sau, cô bé sẽ trở thành người cấp cao mà mình phải nhìn lên, đây cũng là ưu thế của dị năng giả loại hình trí lực cao cấp.

Thiên Lý cũng không có coi sự khách sáo của ông là thật, chỉ là thản nhiên khiêm tốn nói vài câu.

Sau khi lại nói chuyện một lúc, trung úy Lai Tư giúp nàng đặt trước một chuyến bay tốt, 10h đêm cất cánh, 7h sáng ngày mai là có thể tới nơi.

An bài thỏa đáng mọi thứ, trung úy Lai Tư đưa hai người ra khỏi phòng công vụ.

Trước khi tạm biệt, Thiên Lý đột nhiên hỏi: "Có thể nói cho tôi biết hay không, người bên kia bộ đàm là ai?"

Trung úy Lai Tư sững sờ, vài giây sau mới phản ứng được, cô bé đã sớm phát hiện có người đang nghe lén.

"Không thể nói sao?" Thiên Lý chuyển mặt nhìn ông.

Trung úy Lai Tư chần chừ một lúc, trả lời: "Là một nhân vật lớn có thân phận tôn quý, ta không tiện nói tên của ngài, nhưng nếu con đã tham gia giải thi đấu vũ khí, rất có thể sẽ gặp phải ngài. Ngài đối với con cũng không phải là ác ý, chỉ là nóng lòng mến tài thôi."

Thiên Lý từ chối cho ý kiến, gật đầu nói: "Cám ơn." Liền dẫn Tra Nhĩ cùng nhau rời đi

Lai Tư nhìn hai bóng dáng đã đi xa, đột nhiên có một loại cảm giác thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi thần kinh cả người ông đều căng thẳng. Trên người thanh niên gọi là "Tra Nhĩ" kia tản mát ra hơi thở đáng sợ làm người ta rùng mình, cường đại mà âm u lạnh lẽo.

Thanh niên này lại là ai đây? Thế nhưng cam tâm canh giữ ở bên cạnh một cô bé? Cô bé thật sự chỉ là một đứa trẻ mồ côi không hề có bối cảnh sao?

Kỳ quái hơn chính là, trên thân hai người cũng không có dao động năng lượng, bọn họ ẩn giấu thực lực như thế nào?

Xem ra chuyện làm cho vị đại nhân kia cảm thấy hứng thú lại thêm một cái rồi...

Có sự ủy thác của trung úy Lai Tư, Thiên Lý rất nhanh thu hồi lại được Phiêu phù xa của mình, né tránh phóng viên, ở gần đó bổ sung một chút vật tư, chờ đến đúng thời gian thời gian, thuận lợi lên chuyến bay một cách bí mật, bay thẳng đến 3B14.

Lần này đi rất thuận lợi, khoảng bảy giờ ngày hôm sau đã đến đúng mục tiêu.

"Hoan nghênh tới 3B14, Thiên Lý." Bá Ân đã sớm chờ từ lâu, ông thấy được Thiên Lý bình an tới nơi, trên mặt khó được lộ ra một nét cười yếu ớt, lập tức nhìn thấy Tra Nhĩ, hỏi, "Vị này là?"

"Anh ấy gọi là 'Tra Nhĩ', là anh trai mà con thừa nhận, đã từng cứu mạng của con, dọc theo con đường này cũng là anh ấy bảo vệ con." Thiên Lý chậm rãi nói, "Con mang theo anh ấy bên người, hy vọng Bá Ân tiên sinh bỏ qua cho."

Bá Ân khoát tay nói: "Vốn ta còn lo lắng một mình con sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hiện tại có người bảo vệ con, ta ngược lại yên tâm rồi. Trụ sở của ta rất lớn, nhiều người hoàn toàn không có vấn đề gì cả."

Thiên Lý đã tìm đọc qua tư liệu của Bá Ân, biết rõ là ông sống một mình, hơn nữa còn là một nghiên cứu viên dị năng giả, chỉ là chỉ số dị năng của ông thấp hơn, lợi cho văn chức.

Hai người đi theo Bá Ân tới nơi ở trước.

3B14 là thành thị trung cấp của khu vực cấp B,về quy mô kiến trúc và số lượng nhân khẩu, khu vực cấp D đều không thể bằng được. Nơi này linh khí dư thừa, khoa học kỹ thuật phát triển,dị năng giả có thể thấy ở khắp nơi, dao động năng lượng đặc biệt sôi nổi. Lúc triển khai cảm giác, Thiên Lý có một cảm giác giống như tiến vào trời sao vậy, mênh mông, sâu thẳm mà lóng lánh.

Cảm giác càng trở nên rõ ràng mà ổn định, phạm vi ý thức mở rộng, cả thể xác lẫn tinh thần đều thoải mái.

Ngược lại Tra Nhĩ, mặc dù vẻ mặt không có thay đổi gì, nhưng quy tắc năng lượng trong cơ thể đang gấp rút vận hành mạnh mẽ, linh khí tiến vào trong cơ thể, giống như đang hấp thu, lại như đang tiêu hao. Không ngừng sinh ra những biến đổi kỳ lạ, lặng lẽ rèn luyện thân thể Tra Nhĩ.

Công phu nhịn đau của Tra Nhĩ bây giờ đã đạt đến cấp còn cao hơn cả đại sư, cho dù năng lượng ở trong người nổ tung, không chừng hắn vẫn có thể mặt không thay đổi thừa nhận nó.

Thiên Lý cầm lấy tay của Tra Nhĩ, Tra Nhĩ khẽ run lên, cũng không có né tránh, ngược lại càng thêm thân thiết nắm tay nàng.

Có đau lần nữa, cũng không sánh bằng ấm áp nơi lòng bàn tay kia.

Ba người đến nơi, Bá Ân an bài cho bọn họ gian phòng tốt, lại chuẩn bị cho bọn họ một bữa trưa phong phú.

Lúc dùng cơm, Bá Ân nói: "Thiên Lý, có một việc rất kỳ quái, lúc sáu giờ rạng sáng hôm nay ta nhận được một tin tức phát đến từ thành Thánh, cấp trên yêu cầu ta dẫn con đi trung tâm kiểm tra dị năng một chuyến, kiểm tra chỉ số dị năng của con."

Động tác của Thiên Lý dừng một chút, "A" một tiếng.

"Chuyện này con biết không?"

Thiên Lý lắc đầu nói: "Con không biết. Con là trẻ vị thành niên, hàng năm kiểm tra dị năng một lần không phải là rất bình thường sao?"

"Kiểm tra dị năng tất nhiên là bình thường, nhưng mệnh lệnh này lại trực tiếp hạ xuống từ thành Thánh thì thành không bình thường." Bá Ân hỏi, "Thiên Lý, con làm sao lại dẫn tới sự chú ý của thành Thánh? Con là dị năng giả sao?"

Thiên Lý im lặng một hồi, chậm rãi nói: "Con hẳn là dị năng giả linh giác, nhưng dị năng của con tương đối đặc thù, không thể kiểm tra được dao động của dị năng."

"Cái gì?" Bá Ân giật mình nói, "Lại không thể kiểm tra được dao động của dị năng? Vậy làm sao con biết mình là dị năng giả linh giác?"

Thiên Lý dừng một chút, nói ra: "Trên tay của ngài đeo một dụng cụ đếm nhịp, hẳn là dùng để ghi chép hướng của số liệu năng lượng một cách nhanh chóng, song dường như đang xảy ra chút trục trặc."

Bá Ân vội nâng cổ tay nhìn, quả nhiên thấy biểu hiện của dụng cụ đếm nhịp trên tay có chút kỳ quái, số liệu cao gấp hơn 2 lần so với bình thường.

Thiên Lý lại thản nhiên nói: "Năm giây sau, máy truyền tin của ngài sẽ vang lên."

Bá Ân ngẩn ngơ, chưa kịp phản ứng, máy truyền tin bên cạnh quả nhiên đã vang lên.

Ông hết sức ngạc nhiên nhìn Thiên Lý một cái, tiếp nhận của gọi.

"Bá Ân, con gái của cậu đến chưa đó?" Bên kia máy truyền tin là giọng nói sang sảng của một người đàn ông.

Bá Ân nói: "Ba Tư Đốn, là cậu à. Các cậu chuẩn bị đi báo danh sao?"

"Đã chuẩn bị xong, sẽ chờ con gái của cậu mà."

"Con bé đã đến, ngày mai các cậu sẽ có thể gặp mặt."

"Còn chờ đến ngày mai làm gì? Buổi tối chúng tôi phải đi sang chỗ cậu, nhớ rõ là phải chuẩn bị nhiều thứ ăn ngon vào đấy."

"Các cậu gấp cái gì? Chớ dọa cô bé nhà người ta (mỗ Lăng: khụ khụ!)."

"Ha ha, tôi còn đẹp trai hơn so với cậu, làm sao có thế dọa cô bé?"

Gương mặt Bá Ân lạnh lùng, đanh giọng nói: "Được rồi, buổi tối các cậu đến một chuyến cũng được."

"Được, cứ quyết định như vậy đi."

Kết thúc trò chuyện, Bá Ân nói với Thiên Lý: "Lát nữa con nên đi nghỉ ngơi trước một chút, buổi tối sẽ giới thiệu ba người cho con biết."

Thiên Lý gật đầu.

Bá Ân lại nói: "Về phần dị năng của con, chờ mọi người báo danh xong rồi nói sau."

Vài cái biểu lộ nhỏ vừa rồi của Thiên Lý, kỳ thật đã chứng minh được rất nhiều vấn đề.

Ăn cơm xong, Thiên Lý và Tra Nhĩ cùng trở về phòng nghỉ ngơi, Tra Nhĩ ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn gian phòng đơn mà Bá Ân chuẩn bị cho hắn một cái, mà lại cứ lựa chọn cùng phòng Thiên Lý như bình thường. Thiên Lý nghĩ lại có chút không ổn, bên ngoài còn chưa tính, hiện tại ở lại trong nhà của Bá Ân, chắc chắn phải chú ý đến nam nữ chi phòng (đề phòng giữa nam và nữ),nhưng mà Tra Nhĩ đương nhiên không dễ thuyết phục như vậy...

Bá Ân tạm thời không chú ý động tĩnh của hai người, mà lại đi vào phòng làm việc, mở màn hình máy tính ra, bắt đầu tra xét tình huống liên quan đến kiểm tra dị năng. Ông cũng từng tham gia rất nhiều lần kiểm tra dị năng, vào thời điểm 5 tuổi kiểm tra ra dao động của dị năng, tiếp theo liền được chuyển vào khu vực cấp B tiếp nhận bồi dưỡng chuyên môn.

Nhưng mà, cho tới bây giờ ông cũng chưa từng thấy qua dụng cụ không kiểm tra ra được dị năng.

"A? Cái này là..." Bá Ân lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào nội dung trên màn hình, lẩm bẩm nói, "... Dị năng giả cơ bản đều có dao động dị năng, dao động lớn hay nhỏ quyết định nhờ vào chỉ số năng lượng cao hay thấp. Nhưng lại có ba tình huống ngoại lệ: 1 là mang theo dụng cụ che giấu dao động của dị năng, có thể tránh né được dò xét của phần lớn dị năng giả linh giác và dụng cụ quét hình (rada); 2 là trung tâm năng lượng bị phá hư, năng lượng hao hết, dị năng giả liền không hề có dao động của năng lượng; 3 là trung tâm năng lượng đã đạt tới mức độ “siêu tiến hóa”, phản phác quy chân (trở lại nguyên trạng),dị năng hoàn toàn dung hợp với tự nhiên, biểu hiện bên ngoài giống như người bình thường vậy. Loại dị năng giả này trong ghi chép chỉ là đã từng xuất hiện, từ lúc dị năng giả xuất hiện đến nay, vẻn vẹn chỉ xuất hiện hai người, bọn họ không có ngoại lệ, đều là những thiên tài trong thiên tài..."

Bá Ân vẻ mặt kinh dị, Thiên Lý hiển nhiên không thuộc về hai loại tình huống trước, nhưng loại thứ ba dường như cũng không quá chính xác. Trung tâm năng lượng siêu tiến hóa, nhất định phải trải qua một thời gian dài rèn luyện, mới có thể làm cho dị năng tiến hóa đến tầng cao nhất. Mà Thiên Lý chỉ mới mười một tuổi, con bé làm sao có thể đạt tới loại trình độ này?

Chẳng lẽ là... Không thể nào? Thật sự có tồn tại điều như vậy sao?

Không đề cập tới phỏng đoán của Bá Ân ở bên này, có ba người đang ở bên kia thương lượng chuẩn bị cái lễ ra mắt gì cho Thiên Lý. Là trợ thủ nhỏ mà Bá Ân đề cử cho bọn họ, tuy nhỏ tuổi, nhưng nếu một chút bản lĩnh cũng không có, bọn họ cũng sẽ không đồng ý cho cô bé tham dự.

Cho nên trước đó, bọn họ phải nghĩ biện pháp khảo nghiệm năng lực của cô bé này một tý.....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.