Mọi người trong đoàn đội bị cái quỷ ảnh kia khiến cho tâm thần không yên.
"Lão đại, cứ như vậy không phải biện pháp tốt a!" Y Bố nhỏ giọng nói
Phương Chẩn nói: "Ta biết, đợi một chút, thử thêm vài lần nữa, trước hết phải xác định được đối phương có cái dị năng gì."
Đám người Y Bố gật đầu, tập trung tinh thần tìm kiếm địch nhân ở chỗ tối.
Lúc này, Thiên Lý mở miệng nói: "Phương đội trưởng, không cần tìm kiếm, hiện giờ chúng ta tạm thời sẽ không có nguy hiểm gì."
"Nghĩa là sao?" Phương Chẩn cảnh giác xung quanh, đầu cũng không quay lại, hỏi.
"Các ngươi có phải nhìn thấy một người thế này không?" Thiên Lý cũng không đáp mà hỏi ngược lại "Tóc dài, gầy yếu, thân trên loã lồ, hạ thân mặc một cái quần dài rách nát, trên cổ tay trái còn mang theo một cái thủ hoàn (dịch không ra từ này, mọi người thông cảm :3)."
"Đúng vậy, là hắn." Mọi người lần lượt gật đầu.
"Quả nhiên là thế." Thiên Lý khẳng định nói "Thứ vừa rồi quấy rầy chúng ta căn bản không phải là người, mà là một phân thân."
Thiên Lý không nhìn thấy hình dáng của người kia, vừa rồi là nàng miêu tả tướng mạo của trọc hoá nhân trong quặng mỏ số 1, câu trả lời của mọi người đã chứng minh những gì nàng đoán là đúng. Bóng người mà bọn họ thấy chính là phân thân của trọc hoá nhân, hơn nữa lại là phân thân cấp bậc thấp nhất, lợi dụng năng lượng nhỏ bé chế tạo ra mấy ảo ảnh hình người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-tri-thien-ly/2214017/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.