Chương trước
Chương sau
Thiên Lý và Tra Nhĩ ở lại nơi trọc hóa đến khi thức ăn cạn kiệt mới bắt đầu chuyển lộ trình. Một tháng thời gian tổng cộng Thiên Lý tìm được 72 loại văn lộ quy tắc, tất cả đều nhét hết vào ba lô của nàng và Tra Nhĩ.

Hai người trở lại rừng rậm, tìm một trạm bổ sung năng lượng tạm thời đống quân ở đó. Sau khi chuẩn bị đầy đủ đồ ăn xong, Thiên Lý liền bắt đầu dành một khoảng thời gian dài sau đó để khắc văn lộ quy tắc, sửa sang lại và tiến hành công tác thí nghiệm. Mỗi ngày ngoại trừ dành ra một chút thời gian sinh hoạt cùng với Tra Nhĩ, thời gian còn lại nang bận rộn đến mất ăn mất ngủ.

Mỗi một thành phẩm được hoàn thành, sự nhận thức của nàng đối với quy tắc cũng tiến thêm một bước. Đồng thời, cửa hàng 108 hào sau khi im hơi lặng tiếng một thời gian, đã bắt đầu lục đục tiến hành giao dịch. Yêu cầu mua bán đã hơn một ngàn lời nhắn, Thiên Lý chỉ có thể lựa chọn người mua có dị năng thích hợp với linh khí để bán cho. Người mua được thì vui mừng khôn xiết, người không mua được thì thất vọng tột cùng.

Tuy rằng chỉ hoàn thành hơn mười giao dịch, nhưng việc linh khí không tầm thường đã được một số ít dị năng giả tự nghiệm chứng thuật lại, có vài dị năng giả thậm chí đem tần số sử dụng đưa lên mạng, công hiệu ổn định dị năng và có thể tinh lọc trọc khí kia đã đưa tới sự nghi ngờ và sợ hãi của nhiều người.

Nhưng những thứ này Thiên Lý cũng không chú ý đến, cũng không có thời gian để chú ý. Người mua truyền lại số liệu tác dụng thí nghiệm của linh khí càng nhiều, số lượng công việc của Thiên Lý cũng theo đó mà tăng lên. Nàng cần phải chính xác ghi lại hoàn chỉnh hiệu quả của từng quy tắc bất đồng trong tay dị năng giả.

Vì thế, Thiên Lý cơ hồ chueyẻn qua cuộc sống ẩn cư, thẳng đến khi sinh nhật 11 tuổi của nàng tới dần, nàng mới bởi vì nhận được mấy chục bức thư tín từ trung tâm xử lí nhân sự mà tạm thời giải quyết xong cuộc sống trước mắt.

Trên thực tế, loại thư tín này từ sau khi thú triều xảy ra ở 5D09 hai tháng đã bắt đầu gửi đến định kỳ, nội dung trong đó nhắc nhở Thiêm Lý báo cáo lại nơi ở hiện tại của mình

Thiên Lý từ trước giờ vẫn không thèm để ý đến, nhưng là theo quy định thì trong một năm nàng phải báo cáo lên vị trí hiện tại của mình, nếu không nàng sẽ bị đưa vào danh sách dân cư mất tích, đến lúc đó đội cảnh về trong trung tâm sẽ được phái ra tìm nàng tỏng phạm vi lớn.

“Xem ra phải đến 8D02 một chuyến rồi.” Theo thông tin cho thấy thì nàng bị phân phối đến thành thị 8D02, khoảng cách từ đây đến đó không xa lắm, chỉ là Tra Nhĩ…

Tra Nhĩ khẳng định là không thể đi vào thành, trọc khí trên người hắn tuy rằng đã được che giấu, nhưng tâm trí không ổn định, dẫn hắ vào thành đồng nghãi với việc dẫn sói vào đàn cừu.

Nhưng hiện tại Tra Nhĩ dính nàng như vậy, nếu như nàng đột đột nhiên biến mất ba bốn ngày thì không biết sẽ phát sinh ra chuyện gì nữa.

Thiên Lý từ trong đám cây tìm được Tra Nhĩ đang treo ngược người trên cành.

Tra Nhĩ xoay người một cái liền nhảy đến bên cạnh Thiên Lý, ngồi xổm giống như một chú chó lớn.

Thiên Lý nói: “Tra Nhĩ, ta muốn đi ra ngoài vài ngày, ngươi ở lại chỗ này một mình được không?”

Tra Nhĩ chỉ nhìn chằm chằm nàng, cũng không biết là nghe có hiểu hay không.

Thiên Lý lại tiếp tục trấn an vài câu, nghĩ không sai biệt lắm, liền xoay người về phògn sửa sang lại đồ đạc.

Đến khi nàng đem Phiêu phù xa chạy đi, Tra Nhĩ như mọi lần lập tức chạy đến bên cạnh xe, làm ra tư thế chuẩn bị đi theo.

Xem ra cứ như vậy mà đi là không được rồi.

Thiên Lý có chút đau đầu, nghĩ nghĩ một hồi lại quay xe trở về.

Tra Nhĩ thấy thế, buông lỏng xuống, lại tiếp tục chạy về phụ cần trạm bổ sung năng lượng chơi đùa.

Ngày hôm sau, Thiên Lý cố ý kêu Tra Nhĩ đến phái tây săn thú, đó cũng hướng ngược lại của 8D02, sau đó nàng liền nhanh chóng mở Phiêu phù xa chạy đi, thầm cầu nguyện trong lòng mong cho mấy ngày nay không xảy ra vấn đề lớn.

Được gần một ngày thời gian, Thiên Lý vào 8D02, đây là một thành thị so với 5D09 còn lớn hơn gấp mấy lần, căn cứ vào thành thị cấp D mà nói, nơi đây có chút phồn hoa hơn.

Thiên Lý cũng không có trực tiếp đi đến tủng tâm xử lý nhân sự, mà là đi đến Mộ (công) viên.

Một một thành thị đều có một tòa Mộ viên, trung tâm công viên có mười tấm bia đá màu đen. Thành thị chỗ Thiên Lý thuộc khu mười phái bắc, cho nên xây dựng mười tấm bia đá, mỗi bia đá đại biẻu cho một khu. Bất quá Mộ viên cũng phân chia cấp bậc, D cấp thành thị chỉ an trí người chết thuộc thành thị D cấp.

Đi đến tấm bia đá màu đen có có chữ 5D, nhẹ nhàng chạm vào mặt bia đá, mặt trên lập tức hiện lên một cái khuôn, Thiên Lý đme ID của Vệ phụ viết vào, giây tiếp theo, trên mặt bia liền hiện ra ảnh chụp của Vệ phụ, ngày tháng năm sinh cùng với các thành tích trong đời.

Thiên Lý nhắm mắt lại, ngón tay run nhè nhẹ, phụ thân thật sự đã bị đưa vào danh sách tử vong…

Nàng không dám tưởng tượng bộ dạng bị dã thú cắn xé của phụ thân, hắn lúc ấy thống khổ như thế nào? Bất lực như thế nào? Hoặc là, hắn thật ra còn sống, chỉ là không tiện ahfnh động, đang ở một địa phương an toàn chờ nàng tìm đến đi… Nhưng mà, hiện tại 5D09 làm sao có thể có địa phương an toàn chứ?

Thiên Lý nhẹ nhàng than thở, hướng đến tấm bia đá cúi lạy ba cái, sau đó dùng giọng điệu đau thương thuật lại chuyện tình đã phát sinh trong khoảng thời gian này.

Cuối cùng nói: “Baba. Ta sẽ sống thật tốt, cảm ơn ngày vì sự dưỡng dục và dạy dỗ ta trong mười năm qua, mười năm này, ta… ta ngay cả một tiếng “Cám ơn” đều không có nói qua, thật xin lỗi…. Thỉnh ngài chờ một chút, ta sẽ không để cho ngài vĩnh viễn làm bạn với đám dã thú kia, một ngày nào đó, ta sẽ….”

Sau khi rời Mộ viên, Thiên Lý khởi động Phiêu phù xa chạy đến trung tâm xử lí nhân sự. Đây là một tòa kiến trúc hình tròn, hình dáng to lớn mà chặt chẽ cẩn thận. Đại sảnh mở rộng sáng ngời, đôi khi lại có một vài người ngang qua.

Thiên Lý vừa mới đi đến ven quầy, một nhân viên tiếp tân nữ liền nở nụ cười hỏi: “Tiểu muội muội, có việc gì cần giúp đỡ sao?”

“Xin chào, ta là người sống sót từ thành thị 5D09, đến nơi đây hoàn thành thủ tục di dời.”

Trên mặt nữ nhân viên tiếp tân lộc ra vẻ đồng tình, giọng điệu ôn hào nói: “Xin nói cho ta biết số ID của ngươi.”

Thiên Lý đem số ID của mình nói ra.

Vừa nhập vào, trong máy tính liền hiện lên tư liệu về Thiên Lý.

Nữ nhân viên tiếp tân hơi sửng sốt, hỏi: “Tiểu muội muội, ngươi không có thân nhân khác? Vì soa hiện tại mới đến đây làm công việc thủ tục?”

“Ta trước đây vẫn ở tại nhà bằng hữu, gần đây mới nhận được thông báo. Còn về phần thân nhân khác, ta nghĩ chắc hẳn là không có.”

Ánh mắt nữ nhân viên tiếp tân lộ ra thương tiếc, âm thanh nhỏ nhẹ nói: “Vậy ngươi xin chờ một chút, ta trước tiên sẽ bắt tay vào giúp ngươi hoàn thành công việc di dời.”

Một lát sau, nữ nhân viên tiếp tân lại nói: “Trí não phân phối cho người nhà mới ngay tại nam khu 1178 căn A số 45. Đến lúc đó ta sẽ gọi người mang ngươi đi. Hiện tại, ngươi còn cẩn làm một chuyện.”

“Chuyện gì?”

“Bởi vì ngươi chưa trưởng thành, nên phải lựa chọn một người giám hộ, vậy ngươi chọn hình thức hỗ trợ hay hình thức thu dưỡng?”

Cái gọi là hình thức hỗ trợ, là một loại chế độ đặc thù dành cho cô nhi từ 10 tuổi đến 16 tuổi, với loại hình thức này người giám hộ chỉ cần thông qua Internet tiến hành trao đổi, hướng dẫn và giải thích nghi hoặc với giám hộ giả, hắn cũng sẽ không trực tiếp tham dự đến cuộc sống của giám hộ giả, tương đương với một gã đạo sư ảo. Loại hình thức này còn có một cái ưu điểm, đó là có thể được cư dân ở thành phố cao cấp làm người giám hộ.

Mà hình thức thu dưỡng cũng rất dễ hiểu, cô nhi một khi được thu dưỡng, sẽ cùng với người thu dưỡng thành lập quan hệ phụ (mẫu) tử, hơn nữa cần thực hiện nghĩa vụ tương ứng.

Thiên Lý tất nhiên không do dự lựa chọn hình thức hỗ trợ.

Nữ nhân viên tiếp tân nói: “Tiểu muội muội, ngươi còn nhỏ tuổi như vậy, sống cuộc sống một mình một người không phải rất vất vả sao?”

Tuy rằng hiện tại khoa học và kỹ thuật phát triển, cho dù là giặt quần áo nấu cơm hay học tập mua sắm đều là việc chỉ cần ấn vài cái nút, nhưng không có người thân quan tâm và chiếc cố, đó luôn luôn là một loại thiếu thốn.

“Không sao cả, ta cũng không phải một mình, ta còn có đồng bọn.” Thiên Lý nhớ tới Tra Nhĩ, không biết hiện tại hắn như thế nào?

Nữ nhân viên tiếp tân nghe vậy, cũng không nói thêm gì nữa, nhanh chóng giúp nàng đăng kí ID.

“Chúc mừng ngươi, Trí não chọn lựa chọn người giám hộ cho ngươi là một gã nghiên cứu viên ở tại thành thị cấp B.” Nữ nhân viên tiếp tân cười nói “Thỉnh ngươi đêm thẻ thân phận cho ta, ta sẽ nhập tư liệu của ngươi vào, ngươi dùng máy tính của mình là có thể tra được.”

“Cám ơn.” Thiên Lý đưa thẻ thân phận đi qua, biểu tình trên mặt cũng không biến hóa nhiều lắm. Đối với cư dân ở thành thị cao cấp được người người tôn sùng này, nàng hoàn toàn không có cảm giác gì đặc biệt.

Thủ tục công việc chấm dứt, nữ nhân viên tiếp tân lại dặn dò vài hạng mục công việc cần chú ý, sau đó gọi người mang nàng đến nhà mới.

Nhà mới tốt hơn so với nàng tưởng tượng, diện tích hơn trăm thước vuông, đồ vật nội thất tuy rằng thiếu, nhưng đầy đủ thiết bị khoa học kỹ thuật.

Đương nhiên, điều này không phải là thứ Thiên Lý chú ý đến, dù sao nàng cũng sẽ không thường xuyên sống ở đây.

Đúng lúc này, liên lạc khí trong phòng vang lên, sau khi kết nối, một người nam tử trung niên ước chừng 40 tuổi xuất hiện trên màn hình.

“Xin chào, ta là Bá Ân, là người giám hộ của ngươi.”

“Chào, ta là Thiên Lý.”

“Ta biết, Thiên Lý, về sau ngươi có gặp khó khăn gì có thể liên lạc với ta, không cần khách sáo, ta sẽ dùng hết khả năng của mình giúp ngươi.”

Lời nói tuy là vậy, nhưng Thiên Lý lại cảm thấy vị đại thúc này còn khách sáo hơn so với nàng, nói chuyện có nề nếp, tựa hồ như không biết nên nói chuyện với một đứa nhỏ như thế nào.

Cũng may Thiên Lý không để ý, lễ phép trả lời.

Hai người cũng không phải người nhiệt tình, giới thiệt xong liền cắt đứt cuộc trò chuyện.

Thiên Lý đi một đường dài cũng chưa hề nghỉ ngơi một chút nào, ăn một phần thức ăn bên ngoài, tắm rửa một cái sau đó ngã vào giường nặng nề ngủ.

Ngày hôm sau, nàng thu thập mọi thứ thật tốt, khởi động Phiêu phù xa nhanh chóng chạy về chỗ cũ.

Khi sắp tới trạm bổ sung năng lượng kia, Thiên Lý thả ra cảm giác của mình, phát hiện bóng dáng Tra Nhĩ ở cách đó không xa.

Nàng nhẹ nhàng thở ra một hơi, người còn ở lại là tốt rồi.

Nhưng là, nàng rất nhanh liền ý thức được điều gì đó không đúng. Xung quanh trạm bổ sung năng lượng kia thế nhưng đầy thi thể của động vật, thịt nát chân gãy liếc mắt đâu cũng thấy, mùi máu tươi nồng nặc. Không chỉ như thế, trạm bổ sung năng lượng này giống như vừa bị lửa đạn oanh liệt vậy, chung quanh sụp xuống, vách tường bằng kim chúc cũng bị nứt ra vài khối. Cây rừng bốn phía giống như bị bão đảo qua, bừa bộn lung tung mỗi nơi một mảnh.

“Trời ạ!” Thiên Lý từ Phiêu phù xa chạy xuống, gắt gao che miệng mình.

Ngay tại lúc cảm giác nàng loé lên một cái, một đạo màu đen nhanh chóng phóng qua bên này, hung hăng đem Thiên Lý áp đảo trên mặt đất.

Bả vai bị áp trụ gắt gao, tiếng kêu phẫn nộ của Tra Nhĩ truyền vào tai Thiên Lý.

“Không có việc gì cả, Tra Nhĩ, ta không có bỏ ngươi lại, chỉ là đi ra ngoài một hai ngày mà thôi.” Thiên Lý nhẹ giọng trấn an.

Tay Tra Nhĩ một chút cũng không thả lỏng, móng tay giống như xuyên qua quần áo chạm được làn da của nàng.

May mắn Thiên Lý không thể nhìn thấy, nếu không đôi con ngươi tinh hồng kia đủ để hù chết người khác. Trong đó phảng phất sát ý cùng bạo ngược, giống như ngay cả không khí đều có thể xuyên thủng.

Thiên Lý cảm thấy hơi khó chịu, giọng điệu lại càng thêm ôn hòa nói: “Tra Nhĩ, Tra Nhĩ, ta sẽ không bao giờ bỏ lại ngươi, ta sẽ luôn ở bên cạnh ngươi, không cần lo lắng.”

Tra Nhĩ thở dốc vài tiếng.

“Có khá hơn chút nào không? Bây giờ buông ra được không?”

Tra Nhĩ nhe rằng, tựa hồ là đang đắn đo nên giết vật nhỏ này, hay cuối cùng là nên thả nàng ra.

Không biết qua bao lâu, Tra Nhĩ rốt cuộc thu hồi tay lại.

Thiên Lý thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi ngồi dậy, lại dùng cảm giác quan sát tình cảnh xung quanh, không khỏi cười khổ.

“Đây đều là do ngươi làm? Ngươi không có đi tấn công người khác đấy chứ?”

Tra Nhĩ hừ hừ vài tiếng, ngồi xổm xuống làm vẻ mặt không sao cả.

Thiên Lý lắc lắc đầu, đột nhiên, mặt nàng biến sắc, nhảy dựng lên chạy vào phía bên trong trạm bổ sung năng lượng.

Tra Nhĩ cũng lập tức chạy theo.

“Ông trời của ta ạ!” Thiên Lý kêu to “Tra Nhĩ, ngươi đây là làm cái gì hả?”

Trong phòng một mảng hỗn độn, vật khác còn chưa tính, những văn lộ quy tắc nàng tìm được mà chưa kịp khắc thế nhưng bị phá hư toàn bộ, không một cái nào may mắn thoát khỏi.

Vốn là đang có mười mấy cái quy tắc a!

Thiên Lý vừa đau lòng lại vừa giận.

Tra Nhĩ biểu tình vô tội đứng bên người nàng, hắn hoàn toàn không biết chính mình sai cái gì, ai bảo vật nhỏ này lén lút rời đi?

“Tra Nhĩ, ta thật muốn đánh ngươi một trận!” Thiên Lý quát. Trong lòng nàng, Tra Nhĩ giống như một cái đứa trẻ nghịch ngợm, đứa nhỏ gặp rắc rối, nàng ngoại trừ tức giận, nhiều hơn đó càng là bất đắc dĩ, huống chi trước giờ nàng căn bản chưa từng đánh ai.

Năng lực phá hoại của người này thật sự rất khủng bố!

Thiên Lý cưỡng chế bắt hắn dọn sạch sẽ xung quanh, người này có kinh nghiệm bị bỏ lại ở lần trước, cũng không dám đi xa nữa, nhảy lên vài cái, bụi đất bay lên, rất nhanh liền đào được một cái hố to ngay cạnh đó, hắn dễ dàng đem thi thể đáp xuống, chỉ để lại một số ít làm nguyên liệu nấu ăn.

Vài ngày kế tiếp, Thiên Lý vẫn chưa cho hắn sắc mặt hòa nhã, chỉ lo vùi đầu vào sửa sang tư liệu. Thẳng đến một cái buổi tối, Tra Nhĩ vui vẻ ôm Thiên Lý lăn qua lăn lại trên giường, Thiên Lý rốt cục mới không thể không nguội giận.

Số liệu trên tay đã sửa sang lại không sai biệt lắm, văn lộ quy tắc còn lại cũng đã bị hủy, Thiên Lý quyết định khởi hành đi đến biên giới rừng rậm và nơi trọc hóa khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.