Chương trước
Chương sau
Thiên Lý sửa soạn lại vật dụng, tính toán đến nơi trọc hóa trước một lần để tiến hành xâm nhập thăm dò.Trong khoảng thời gian này luôn quanh quẩn một chỗ, rất khó để có thể tìm thấy văn lộ quy tắc mới.

Sau vài lần treo đổi cùng với Tát Mặc Thắc, nàng đối với quy tắc đã có lĩnh hội mới.

Trong thiên nhiên tràn ngập những điều thần kỳ, nhiều sự vật nhìn giống như không chút nào liên quan, kì thực lại tồn tại huyền cơ. Trọc khí xuất hiện, mang đến cho Áo Lạc địa cầu nguy cơ thật lớn, nhưng cũng vì vậy lại kích phát lên sự tiến hóa của nhân loại. Dị năng xuất hiện chính là một món quà từ trên trời rớt xuống, sinh mệnh nhân loại được hoàn cảnh rèn luyện, dần dần được cường hóa.

Linh khí, dị năng, trọc khí, ba thứ chế ước lẫn nhau, lại xúc tiến lẫn nhau, hình thành một loại quy luật có thể nắm giữ. Tựa như văn lộ quy tắc tỏng linh mộc, lúc trước khi chưa hình thành, dao động linh khí của chúng nó không có bao nhiêu, nhưng bởi vì sinh trưởng trong hoàn cảnh khác nhau mà dẫn đến biến hóa khác nhau, cùng một loại thực vật, nhưng quy tắc hình thành lại hoàn toàn khác nhau.

Từ sự biến đổi của quy tắc hình thành linh khí, ẩn chứa một loại lực lượng của tự nhiên, có thể cùng thuộc tính của dị năng hỗ trợ lẫn nhau, đạt được tới một loại tần số thống nhất, chỉ cần thu được số liệu đầy đủ, có thể trang bị được linh khí thích hợp.

Đây là công tác khổng lồ mà rườm rà nhất, trước mắt Thiên Lý có được mười loại quy tắc, trong đó thành phẩm bán ra chỉ có bốn loại. Cái này hiển nhiên là không đủ, 108 hào của nàng còn cần phải tiếp đón rất nhiều khách hàng, chỉ có tập hợp lực lượng của mọi người, tốc độ sưu tập mới có thể nhanh hơn.

Cho nên, nàng muốn tìm thật nhiều văn lộ quy tắc, chẳng nhữung để thỏa mãn sự hiếu kì của chính mình, còn vì sự trưởng thành của con nàng. Mỗi một loại quy tắc thành hình đều có thể gia tăng sinh cơ và sức sống cho con nàng.

Nơi trọc hóa đối với người thường là một cấm địa, là một nơi tràn ngập trọc khí nồng đậm, cất dấu vô số sinh vật trọc hóa đáng sợ. Cho dù là dị năng giả, cũng phải cẩn thận từng bước, bọn họ có lẽ có thể đi lại ở nơi trọc hóa trong vòng một tháng, nhưng nếu bị sinh vật trọc hóa đánh cho bị thương, tốc độ ăn mòn của trọc khí sẽ nhanh gấp mấy lần, trường hợp mà không sử dụng tinh lọc dược thủy, cũng chỉ còn con đường chết, đồng đội của hắn sẽ giết hắn ngay trước khi hắn hoàn toàn bị trọc hóa.

Thiên Lý tuy rằng không bị trọc khí ảnh hưởng đến, nhưng nàng không có dị năng, cũng không có năng lực bảo vệ chính mình, người duy nhât có thể dựa vào đó là Tra Nhĩ và linh khí trong tay.

Nhưng là việc gì cũng có lần đầu tiên, quá mức do dự sẽ chỉ dẫn đến kết quả lãng phí thời gian. Nàng quyết định xâm nhập nơi trọc hóa vào lúc này còn có một nguyên nhân, đó là vì cuộc thi đấu A Thụy Tư đã bắt đầu, phần lớn dong binh đoàn đã tập hợp đến ở D giới, có bọn họ đối phó với sinh vật trọc hóa, hơn nữa còn được cảm giác báo động trước, nàng có thể né tránh trước khi gặp nguy hiểm.

“Tra Nhĩ, ăn cơm.” Thiên Lý hướng tới một phương hướng la lớn.

Một bóng đen từ xa nhảy vài phát liền đến bên cạnh, đưa tay tiếp nhận khối thịt nướng từ Thiên Lý, không chút nào là có vẻ sợ nóng mà há miệng cắn một ngụm.

Tra Nhĩ tuy rằng đã dần dần thay đổi thói quen ăn thịt tươi, nhưng tướng ăn một chút cải thiện đều không có, vẫn y nguyên như thế… hoang dã.

Thiên Lý vừa ăn cơm, lại vừa thả ra cảm giác, quan sát tình huống chung quanh.

Trong cảm giác của nàng có ẩn hiện vài cỗ dao động năng lượng ở khoảng cách ước chừng tám ngàn thước, là một đội dong binh đoàn 7 người, tựa hồ đang nghỉ ngơi. Cách bọn họ không xa còn có một đội ngũ, có tầm 5 người, đang chiến đấu với hai trọc hóa thú, xem tình hình hiện tại hẳn là đội ngũ đó đang chiếm thượng phong. Quả nhiên, không quá lâu sau đó trọc hóa thú đều bị giết chết.

Cái Thiên Lý để ý đến không phải là hai đội ngũ này, mà là 6 con trọc hóa thú bên kia, chúng nó cách Thiên Lý khoảng chừung chín ngàn thước, động tác thong thả, hướng tới 7 người của dong binh đoàn kia đi tới.

Thiên Lý sau khi cơm nước xong xuôi, mở ra máy tính đọc một chút tư liệu của trọc hóa thú, căn cứ vào ngoại hình của 6 trọc hóa thú kia, hẳn là cùng một loại mãnh thú Cuồng hóa sư, cơ thể chúng nó khổng lồ, hơn nữa có thể phát ra sóng âm khiến tinh thần bị khinh sợ, này đúng là không hổ danh Sư Tử hống (rống).

Ở nơi trọc hóa không có biện phát liên lạc thông qua tín hiệu, cũng không biết 7 người kia có thể đối phó hay không? Lực công kích của 6 trọc hóa thú là cực kỳ khủng bố. Đặc biệt sóng âm xuất kỳ bất ý*, có thể khiến người ta gặp nguy hiểm trong nháy mắt.

*Xuất kỳ bất ý: đánh bất ngờ, hành động lúc người ta không đề phòng.

Thiên Lý nghĩ nghĩ, thu thập mọi thứ thật tốt, mang theo Tra Nhĩ hướng bên đó đi tới.

Ngay khi sắp tiếp cận dong binh đoàn đó, cả người Tra Nhĩ đột nhiên căng cứng, làm ra một bộ tư thế chuẩn bị công kích.

Thiên Lý giữ chặt tay Tra Nhĩ, nàng biết tại sao hắn lại như vậy, cách đố không xa xuất hiện một đội dong binh đoàn, chính là tổ đội có 5 người kia.

Tra Nhĩ trầm tĩnh lại, tựa như một con báo , lẳng lặng ngồi bên người Thiên Lý.

“Di?” Người tới nhìn thấy hai người Thiên Lý kinh ngạc kêu lên một tiếng.

“Kỳ quái, nơi này làm sao lại có thể có người thường?”Tên còn lại cũng nói.

Vừa mới dứt lời liền cảm thấy không đúng, người thường làm sao có thể thong dong đi lại ở nơi trọc hóa như thế? Nhưng trên người hai người trước mắt lại hoàn toàn không có sự dao động của dị năng. Huống chi trong đó còn có một cô gái chỉ khoảng chừng 10 tuổi, cho dù thật sự là dị năng giả, chưa trưởng thành cũng không thể tiến vào nơi trọc hóa.

Mấy người bọn họ cẩn thận đánh giá hai người trước mặt.

Một người là nam tử ước chừng mười bảy, mười tám tuổi, mái tóc màu rám nắng xõa tung có chút hỗn độn, tướng mạo tuấn tú, dáng người chắc khỏe, có một đôi mắt đỏ thẫm, ánh mắt giống như một dã thú, lạnh lùng nhìn bọn họ.

Bên người nam tử là một cô gái độ chừng 10 tuổi, mái tóc màu đen được buộc lên đơn giản, trên khuôn mặt xinh xắn có một đôi con ngươi màu đen, ánh mắt xa xăm, tựa như đang nhìn bọn họ, lại tựa như đang xuyên thấu qua bọn họ nhìn về thế giới kia. Nàng đứng như vậy ở nơi đó, bình thản. lạnh nhạt, trọc khí nồng đậm bên cạnh giống như không tồn tại.

Hai người này thật sự rất kỳ quái. Bọn họ không có năng lượng dao động giống như dị năng giả, cũng không có hiện tượng bị ăn mòn giống như người thường.

Việc này hoàn toàn không hợp với lẽ thường.

Cũng khó trách bọn họ không nhìn ra, trên người Thiên Lý quả thật không có dị năng, mà trọc khí và dị năng trên người Tra Nhĩ toàn bộ đều bị Kim tiễn hoàn che giấu.

Khác thường như vậy có thể là yêu*. Ít nhất có thể khẳng định bọn họ không phải là người thường, người có thể thoải mái đi lại ở nơi trọc hóa, như thế nào cũng không thể nói là bình thường, bọn họ đại khái là có dụng cụ che giấu dị năng trên người đi. Nhưng là, cái cô gái kia vẫn chưa trưởng thành a…

*Yêu: ý là yêu quái, vì ghi hẳn ra thì sẽ không hay nên ta đành để nguyên văn vậy.

“Các ngươi hảo (nghĩa đại khái là chúc sức khỏe tốt),ta là Phỉ Lạc Đặc, là đội trưởng của dong binh đoàn Hỏa phong.” Nam tử cầm đầu tự giới thiệu nói.

Hóa ra là hắn. Thiên Lý nhận ra người này, lần trước nhờ 3 con Huyễn ảnh thú nên từng cùng bọn họ tiếp xúc ngắn ngủi, tin tức của cuộc thi đấu A Thụy Tư cũng là nhờ người này nói cho nàng.

Tra Nhĩ tất nhiên là sẽ không trả lời họ.

Thiên Lý vì thế nói: “Ta là Thiên Lý, đây là ca ca ta Tra Nhĩ.”

Phỉ Lạc Đặc nhíu mày, nói: “Hai người các ngươi hành tẩu một mình thật không an toàn, khu vực phụ cận thường xuyên có trọc hóa thú tập kết thành đội lui tới, muốn hay không cùng tham gia đội của chúng ta?”

Hắn đối với hai người này rất hiếu kì, muốn nhìn xem bọn họ một chút.

Thiên Lý đang định đáp lời, liền nghe thấy cách đó không xa truyền đến tiếng gầm giận dữ, uy thật rất lớn, không khí chung quanh tựa hồ đều bị đánh tan.

Đám người Phỉ Lặc Đặc biến sắc, bất chấp việc khách sáo với Thiên Lý liền dẫn đội viên hướng bên kia chạy đến, đồng thời lấy ra đồ dùng chụp lại hai tai (Cái đoạn này chả biết dịch sao). Kinh nghiệm chiến đấu của hắn rất phong phú, nghe tiếng gầm kia liền biết là cuồng hóa sư.

Vài người bọn họ dần dần đi xa, trong mắt Tra Nhĩ cũng hiện lên quang mang nóng lòng muốn thử, trọc khí trong cơ thể của hắn bốc lên, chỉ chờ để phát tiết ra, nếu không có Thiên Lý kéo lại, chỉ sợ hắn đã xông lên đi.

Thiên Lý cảm giác một chút tình hình chiến đấu của phía bên kia, 7 người kia quả nhiên không trở tay kịp, bát quả phản ứng coi như nhanh chóng, rất nhanh liền tiến công. Chỉ là đối phó với 6 cuồng hóa sư kia có vẻ như là quá sức.

Đúng lúc này, đấm người Phỉ Lạc Đặc cũng đã đuổi tới, cục diện bất lợi nguyên bản đã thay đổi, cuồng hóa sư dần dần bị áp chế.

“Chúng ta cũng đến nhìn xem.” Thiên Lý kéo Tra Nhĩ hướng bên kia đi đến.

Tra Nhĩ ngạc tốc độ Thiên Lý quá chậm, một tay ôm lấy nàng, sưu một tiếng lièn phi lên phía trước.

Trước kia cũng bị ôm như vậy vài lần, Thiên Lý vẫn có chút không thích ứng được, gió táp vào hai má khiến nàng bị đua, nàng chỉ có thể đem mặt giâí vào lògn Tra Nhĩ.

Khi Tra Nhĩ đuổi tới, chiến đấu còn chưa có chấm dứt, hắn buông Thiên Lý xuống vọt vào trong, trong ánh mắt kinh ngạc của nhữung người khác, lấy thân pháp quỷ dị và tốc độ sạch sẽ lưu loát đem con cuồng hóa sư còn lại giải quyết.

Đến khi tất cả đều bĩnh tĩnh trở lại, thi thể cuồng hóa sư nằm rải rác trên mặt đất, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi. Thủ đoạn công kích của dị năng giả không giống nhua, thi thể cuồng hóa sư vết bỏng có, vết thương từ đoa có, tổn thương do sương lạnh có, thoạt nhìn đủ loại, chỉ có cuồng hóa sư Tra Nhĩ đối phó là đầu bị xé rách mà chết, cơ hồ là một kích trí mạng. Bởi vì tốc độ quá nhanh, tất cả mọi người không thất rõ hắn dùng vũ khí gì, đại khái không có ai nghĩ đến vũ khí Tra Nhĩ dùng chính là móng tay, cái loại này là không thuộc thủ đoạn công ksich của con người.

Thiên Lý âm thầm thở phào nhẹ nhõm, lúc Tra Nhĩ lao đi, nàng như ngừng thở, sợ người kahsc phát hiện, cũng may tốc độ của hắn cực nhanh. Xem ra về sua nên chuẩn bị sẵn cho hắn một vũ khí, đỡ cho về sau liền dọa người khác.

“Lạp Kì!”

Đang khi lúc mọi người thả lỏng nhẹ nhõng, một tiếng kêu đầy lo lắng nháy mắt liền đem tâm mọi người nhấc lên.

Chỉ thấy một gã nam tử tóc vàng đỡ một gã nam tử tóc đen quát: “ Tinh lọc dược thủy của ngươi đâu?”

“Đã dùng hết lâu rồi.” Thanh niên tóc đen vừa che một bên cánh tay vừa cười khổ.

Nam tử tóc vàng liền chuyển hướng đến mọi người nói: “Các ngươi có ai có tinh lọc dược thủy không? Xin lấy ra cứu đồng bọn ta giúp đi.”

Phỉ Lạc Dặc và đội hữu hai mặt nhìn nhau, bất đắc dĩ nói: “Thật sự là có lỗi, chúng ta đang chuẩn bị rời nơi trọc hóa, bởi vì tinh lọc dược thủy đã muốn tiêu hao hết, cần phải trở về bổ sung.”

“Đáng chết, chúng ta cũng thế!” Nam tử tóc vàng cả giận nói: “Không nghĩ tới lại gặp chuyện này! Lạp Kì…”

Nam tử tên Lạp Kì sắc mặt thập phần khó coi, hắn thở dốc nói: “Quên đi, cũng do vận khí của ta quá kém. Đợi một chút các liền mau giết ta đi, ta vô luận như thế nào cũng không nguyện ý biến thành cái loại sinh vật trọc hóa cùng với quỷ giống nhau này.”

Đội hữu của hắn vây quanh lại đây, thần sắc của tất cả đều đau đớn kịch liệt, im lặng không nói.

Bị sinh vật trọc hóa đánh cho bị thương, tốc độ bị trọc hóa ăn mòn sẽ nhanh hơn, hiện tại lại là ở nơi tọc hóa, không có tinh lọc dược thủy, căn bản không cứu người kịp. Bọn họ chỉ có thể tở mắt nhìn đồng bọn của chính mình bị trọc hóa. Đây thật sự là một chuyện tình tần nhẫn đến cực điểm!

Ngay khi thần trí Lạp Kì dần dần tan rã, mọi người cơ hồ đều tuyệt vọng, Thiên Lý chậm rãi đi tới, từ túi tiền đeo bên thắt lưng xuất ra một châm dài chừng 7 li, thẳng tắp cắm vào nơi bị thương của Lạp Kì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.