Tiểu Lộ Tử cầm hộp gấm đi vào, thấy Phi Y đứng trước cửa, liền cười nói: "Phi Y tỷ tỷ, đây là lễ vật Hạng công tử sai người mang tới cho Đại thiếu gia, tỷ đưa vào nhé." 
Phi Y cau mày, mỉm cười nói: "Thiếu gia đang bận rộn ở bên trong, ngươi cứ đưa cho ta." Nhận hộp gấm xong, cầm ít bạc cho hắn: "Lấy cái này đi uống trà đi." 
Tiểu Lộ Tử vui vẻ cảm ơn, biết rõ thiếu gia sẽ không gọi mình vào hầu hạ, liền cười đi xuống. 
Phi Y nhìn sắc trời tươi đẹp bên ngoài, lại nhìn vào trong phòng, trong lòng có chút lo lắng. 
Lại nói, mấy ngày nay thiếu gia tựa hồ có chút không đúng, trước kia vẫn là mình hầu hạ nàng áo cơm hàng ngày, nhưng gần đây nàng không cho thân cận nữa, tất cả mọi chuyện đều tự mình làm, điều này càng khiến Phi Y cảm thấy có ẩn tình bên trong. Thế nhưng Ôn Ngạn Bình không nói, nàng là hạ nhân đương nhiên không thể tùy tiện hỏi, đặc biệt vị nàng hầu hạ này không phải thiếu gia thật sự mà là một vị cô nương, cô nương này lại là người không tự giác, bình thường rất khó phỏng đoán tâm tư, khiến nàng rất buồn rầu. 
Mà cô nương nào đó đang khiến người ta lo lắng lúc này đang trốn trong giường, tầng tầng rèm che phủ, che hết ánh sáng bên ngoài, khiến bên trong u ám. Sau đó đem y phục cởi xuống tận hông, lộ ra nửa người trên với đường cong nhỏ mềm nhẵn, da thịt sáng bóng co dãn, dáng người chưa trổ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-ngoc-nghech/3175359/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.