Mặc dù sự kiện con sóc nhỏ của Đàm Ký Khê bị người ta cắt lông đối với tiểu chính thái là chuyện lớn, nhưng đối với toàn bộ Đàm gia to lớn mà nói thì chỉ là chuyện nhỏ, đối với Như Thúy và Ôn Lương mà nói thì càng không phải chuyện gì. 
Chuyện này coi như Ôn Ngạn Bình làm rất tốt, thăm dò được sóc nhỏ của Đàm Ký Khê thích ăn hạt phỉ, sau đó bỏ ra thời gian mấy ngày lừa nó đến, ngoại trừ Họa Bính bị dụ dỗ, thật sự không có người khác biết lông của sóc kia là do bé cắt. 
Sau khi Ôn Lương biết, cũng không nói tốt hay không tốt, cũng không trách bé bất kính với trưởng bối, chỉ là tìm vài chữ để Như Thúy dạy bé biết chữ. 
Ôn Ngạn Bình vốn là con gái của thợ săn trong núi, cha mẹ không biết một chữ nào, mặc dù nhà có con gái, cha mẹ cũng thương, chỉ tiếc cô bé này tính tình hoạt bát như con trai, tuổi còn nhỏ đã gan dạ sáng suốt hơn người, thường chạy theo phía sau mông cha bé lên núi đi săn. Cha bé thương bé, cũng vui vẻ cho con gái đi theo, dù không muốn cũng đã đem con gái dạy thành dáng vẻ bé trai. Sau khi cha mẹ bé bị bọn cướp giết chết, vì tuổi còn nhỏ nên tránh được một mạng, ở trong hang ổ bọn cướp kiếm ăn hai năm, bọn cướp đều là người thô kệch làm sao nghĩ tới chuyện dạy bé đọc sách tập viết này kia, cho nên trước mắt là mù chữ, một chữ cũng không biết. 
Ôn Ngạn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-ngoc-nghech/3175258/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.